Bị chồng coi như giúp việc, tôi để lại 4 đứa con rồi lấy 400 triệu đi chơi

19:59 | 20/06/2021 Doanh Nhân Việt Nam trên Doanh Nhân Việt Nam trên
Chia sẻ
Sinh nở 4 lần bao đau đớn khổ sở rồi lại một mình nuôi con chăm con, vậy mà cuối cùng chồng cũng chỉ coi như giúp việc không hơn không kém.

3 lần sinh đầu chỉ đẻ được toàn con gái tôi đúng là ngậm đắng nuốt cay vì đi đâu cũng bị mọi người bảo là: “Nhà có 3 con vịt, đẻ thêm lấy thằng cu đi không chồng nó bỏ thì khổ”. Đẻ con gái đâu phải lỗi do tôi thế nhưng ai nói do tôi không biết đẻ.

Về đến nhà chồng là bố chồng bắt đầu ca bài ca muôn thuở:

– Chỉ ăn với đẻ mà cũng không biết đẻ, toàn ra một lũ vịt giời lớn thì ăn hại bé thì bay đi.

Thậm chí chị chồng tôi còn xui em trai:

– Chú chẳng phải làm nhiều cho nó cực thân, cứ ăn chơi tận hưởng đi không có sau này nhà cửa lại để cho con rể ở à. Mà không nữa thì bỏ quách đi lấy đứa khác về nó đẻ con trai cho nhà mình có cháu nối dõi.

Bị chồng coi như giúp việc, tôi để lại 4 đứa con rồi lấy 400 triệu đi chơi - Ảnh 1

Bỏ quách đi lấy đứa khác về nó đẻ con trai cho nhà mình có cháu nối dõi. (ảnh minh họa)

– Em đang bắt đẻ đứa thứ 4, mà không ra được con trai thì em tính…

Tôi nhiều đêm nằm ôm con mà khóc. 3 đứa con, 1 mình chăm sóc đã khổ lắm rồi. Chồng với nhà chồng có ai giúp gì đâu. Đẻ ở viện thì mẹ tôi chăm về đến nhà là tự tôi làm hết mọi việc, vừa chăm con vừa cơm nước cho chồng đi làm về. Hôm nào con khóc mà muộn cơm là anh chửi um lên rồi bảo:

– Ôm con rồi ngủ luôn với con để thằng này ch.ết đói à. Có muốn tao tống cổ ra đường không? Vợ mà không bằng ô sin nhà hàng xóm.

Ức lắm mà vẫn phải ngậm đắng nuốt cay. Rồi muốn giữ mái ấm gia đình cho các con và cũng chỉ vì cố đứa con trai để cho nhà chồng có cháu nối dõi mà tôi quyết định sinh lần thứ 4. May lần cuối được thằng con trai, thôi thì cũng bõ công cố gắng.

Cứ ngỡ vợ sinh được quý tử cho mình thì chồng sẽ thương yêu giúp đỡ vợ nhiều hơn. Ai ngờ chồng vẫn chỉ coi tôi là giúp việc không hơn không kém. Từ ngày có con trai về ăn giỗ anh ta chễm chệ ngồi mâm trên còn tôi ngồi dưới quản 4 đứa con. Mọi người nhìn tôi vất vả với 4 đứa bé thì bảo chồng:

 Chú đỡ cho thím ấy 1 đứa chứ 1 mình xoay thế kia còn thời gian đâu mà ăn.

– Em đã vất vả kiếm cơm nuôi 5 cái tàu há mồm đó rồi chị ơi, phải để cho vợ em nó lao động tí chứ không nó chơi cả ngày chả có việc gì làm.

– Gớm chăm 4 đứa này bã cả người chú lại còn bảo chơi, đi làm ô sin người ta chỉ chăm có 1 đứa mà họ còn kêu, nhà con dâu tôi sinh đôi giúp việc còn đòi lương gấp rưỡi kia kìa.

– Thì vợ em cũng là giúp việc đấy thôi chị.

Tôi chạnh lòng nước mắt cứ thế tuôn rơi. Sinh nở 4 lần bao đau đớn khổ sở rồi lại một mình nuôi con chăm con, vậy mà cuối cùng chồng cũng chỉ coi như giúp việc không hơn không kém. Chán cùng cực luôn. Nghĩ tại sao mình lại phải chịu khổ cực như vậy cơ chứ.

Bị chồng coi như giúp việc, tôi để lại 4 đứa con rồi lấy 400 triệu đi chơi - Ảnh 2

Nghĩ tại sao mình lại phải chịu khổ cực như vậy cơ chứ. (ảnh minh họa)

Tôi dự định đi Phú Quốc 1 tuần, tiền tôi gửi hết vào thẻ từ giờ chồng cứ hống hách tôi sẽ biến mất trong vòng 1 nốt nhạc, chẳng tội gì bao năm nay ở nhà chăm con khổ sở rồi. Mình lấy chồng chứ có phải đi làm osin đâu, con thì là con chung sao phụ nữ mình cứ phải khổ, cứ phải vùi thanh xuân vào bếp núc, nhà cửa con cái. Hồi sinh viên tôi cũng là đứa năng động trẻ trung, lấy chồng hi sinh hết cho chồng mà anh ta không biết điều thì giờ phải để cho sáng mắt ra.

Suốt đêm ấy tôi không tài nào ngủ được, cuối cùng đã quyết một bước liều lĩnh. 4 giờ sáng trở dậy gọi luôn cho con bạn bán vé máy bay: “Đặt luôn vé cho tao đi Phú Quốc, đắt mấy cũng đi luôn trong sáng nay”. Nó còn tưởng tôi mơ ngủ cơ nhưng tôi đã quyết định rõ ràng rồi.

4 đứa con vẫn say giấc tôi để nằm đó rồi mở két sắt lấy hết 400 triệu tiền tiết kiệm chồng để ở đó. Anh ta mới rút về tính sửa nhà, nhưng tôi mặc kệ, giờ tôi bất cần chẳng tha thiết gì nữa, điên lên thì gì tôi cũng dám làm. Trên đường ra sân bay tôi mới nhắn tin cho chồng: “Ở nhà chăm con, tôi đi chơi, hết tiền tôi về” rồi tắt máy luôn. Đêm hôm ấy khi nằm khểnh trong khách sạn sang chảnh tôi mới mở điện thoại thì thấy gần trăm cuộc gọi nhỡ của chồng cùng tin nhắn:

– Về ngay, về đi, về trông con ngay… Cô đưa tiền tôi đi đâu hả?

– Cô có về ngay không, con quấy khóc tôi sắp phát điên rồi. Cô mà tiêu hết tiền thì coi chừng.

Tôi mặc kệ không nhắn lại rồi vất luôn điện thoại ở một xó. Từ đó ngày nào cũng có cả trăm cuộc gọi nhỡ với những tin nhắn đại loại: “Cứu anh…”, “Về trông con đi…”, “Chúng nó nghịch bẩn lắm”, “Anh đút thằng Bon nó không ăn…”, “Sữa pha như thế nào?’. Tôi vẫn mặc kệ, cho anh ta ngấm đòn, xưa nay chồng tôi có coi trọng vợ mình đâu, giờ thiếu tôi cho anh ta tự lo.

N.D