Chăm mẹ chồng ốm bà không cảm ơn, chị dâu biếu 3 triệu bà khoe suốt

11:06 | 14/06/2021 Doanh Nhân Việt Nam trên Doanh Nhân Việt Nam trên
Chia sẻ
Mẹ chồng và chị dâu im bặt. Chắc bị em nói đúng quá không nói lại được gì. Em thì tức giận cũng mang quần áo về ngoại chơi.

Mới về làm dâu mà em đã phải chịu không biết bao nhiêu uất ức rồi các chị ạ. Bố mẹ chồng em được 2 người con trai, chồng em là con thứ. Đáng lẽ là con trưởng phải ở với bố mẹ, đằng này con thứ bọn em phải ở. Mà nói thật là mẹ chồng em không hề dễ tính một chút nào. Bà suốt ngày cạnh khóe, nói ra nói vào em.

Thử hỏi có ai làm dâu mà khổ như em không. Ngày nào cũng phải dậy từ 4h sáng để nấu ăn sáng, đi chợ sớm, dọn dẹp nhà cửa. Buổi trưa thì 2 tháng đầu tiên ngày nào cũng phải phi từ cơ quan về nhà để cơm nước cho nhà chồng. Mẹ chồng cứ lấy cớ chồng em ăn trưa ở nhà thì em phải về mà phục vụ. Trong khi đoạn đường tới 10 cây số, ngày râm mát thì không sao, nắng nôi, mưa gió đến là khổ. Mà về xong lại sấp ngửa đến cơ quan cho kịp giờ làm.

Khổ không để đâu hết được. Sau chịu không nổi, em đành phải nhờ chồng can thiệp để trưa không phải về nhà nữa. Thế nhưng mẹ chồng cũng vì chuyện đó mà bóng gió suốt ngày, đau hết cả đầu. Nhà cửa ngày nào cũng dọn 2 bận mà vẫn cứ chê bẩn. Từ ngày em về làm dâu đến giờ, chưa biết đến một ngày nghỉ đúng nghĩa luôn, đến thở cũng không dám thở mạnh. Nghĩ bảo vất vả thế này rồi mà không biết sinh con ra thì sẽ còn vất vả thế nào nữa đây. 

Chăm mẹ chồng ốm bà không cảm ơn, chị dâu biếu 3 triệu bà khoe suốt - Ảnh 1

Thế là ngày nào em vừa đi làm, vừa sấp ngửa cơm bưng nước rót hầu mẹ chồng (Ảnh minh họa)

Đùng một cái mẹ chồng bị ngã, ốm nằm liệt giường. Bác sĩ nói bà phải nằm bất động ít nhất là 2 tháng để lành lại xương. Mọi người họp gia đình lại bảo để chăm sóc mẹ chồng thế nào thì chị dâu đã lấy lý do con nhỏ, nhà không có ai trông, với lại vợ chồng em chưa con cái, lại ở chung với bố mẹ thì nhận trách nhiệm chăm sóc bà. em ức lắm, cũng muốn thẳng thừng trách nhiệm chia đôi nhưng chồng em ngăn lại: “Thôi anh chị đã nói thế thì mình cố gắng vậy em ạ”. Tức lắm nhưng thôi vì câu nói của chồng. 

Thế là ngày nào em vừa đi làm, vừa sấp ngửa cơm bưng nước rót hầu mẹ chồng. Vệ sinh, tắm rửa cũng đều do một tay em làm hết. Buổi trưa cũng phải tranh thủ về thay vệ sinh cho bà. Cơm nước đủ ngày 3 bữa, rồi thì gọi người đến nhà châm cứu, bấm huyệt. Suốt 2 tháng trời, ai đến nhà chơi cũng tấm tắc khen em ngoan ngoãn, hiếu thảo. Trong khi mẹ chồng lại chẳng mở lời nói câu nào.

Chăm mẹ chồng ốm bà không cảm ơn, chị dâu biếu 3 triệu bà khoe suốt - Ảnh 2

Em thì tức giận cũng mang quần áo về ngoại chơi (Ảnh minh họa)

Còn chị dâu, nhà cách có 10 cây số nhưng cả tháng mới qua được đôi lần. Lần nào cũng vác cả con cái sang xong lấy cái cớ đó để chuồn về luôn. Tức lắm, mà cứ động nói thì chồng lại ngăn. 

Cuối cùng thì mẹ chồng em cũng khỏe, đi lại được. Em cũng coi như thở phào nhẹ nhõm. Nhìn mình xơ xác trong gương, em chỉ biết thở dài. Thế mà không được một câu cảm ơn hay nói nhẹ nhàng nào của mẹ chồng. Ai đến thăm mừng bà khỏe lại cũng đều nói bà phải cảm ơn và thấy may mắn khi có người con dâu như em. Trong khi đó bà chỉ xuề xòa bảo: “Đấy là trách nhiệm của dâu con”. 

Vậy sao bà không mang cái trách nhiệm ấy mà nói với chị dâu em ấy. Rồi chị dâu sang nhà, biếu bà được 3 triệu, mồm thì thơn thớt:

 Con biếu mẹ để mẹ tẩm bổ cho mau khỏe.

Mẹ chồng cũng được thể mỉa mai em:

 Đấy, dâu thế này mới là dâu chứ. Mẹ cảm ơn.

Em tức đến nghẹn họng, thẳng thừng luôn:

 Thế từ mai ốm đau mẹ gọi chị ấy sang mà chăm sóc, để con biếu tiền cũng được. Như thế mới được cái tiếng là con dâu tốt, chứ thức khuya dậy sớm hầu cơm nước đổ bô, tắm rửa dọn phân cho mà mẹ vẫn chưa hài lòng thì con chịu. Đợt này bố con cũng bị ốm, con xin phép về bên đó với bố con 1 thời gian.

Mẹ chồng và chị dâu im bặt. Chắc bị em nói đúng quá không nói lại được gì. Em thì tức giận cũng mang quần áo về ngoại chơi. Lấy cớ lâu rồi không về. Chồng em biết là ngăn em cũng chẳng được. Bản thân anh cũng biết là em phải chịu uất ức thế nhưng dù sao đó cũng là mẹ của mình, anh không thể làm gì khác hơn được. Em bảo nếu còn không ở riêng thì em sẽ không về cái nhà đó nữa đâu. Mới về sống cùng một thời gian thôi mà em đã không thể chịu nổi rồi thì không biết những ngày tháng sau này em sẽ phải sống như thế nào đây, lắm lúc nghĩ mà uất nghẹn các chị ạ.

N.D