Tôi cũng không dám gặng hỏi nhiều nhưng chị chỉ bảo, bố đứa trẻ chị sẽ không bao giờ tiết lộ, chị chỉ mong tôi sẽ ở bên cạnh mẹ con chị trong lúc chị khó khăn nhất này. Đương nhiên cho dù cả xã hội quay lưng với chị thì tôi cũng không bao giờ làm điều ấy.
Chúng tôi kỉ niệm 6 năm kết hôn. Cuộc hôn nhân mà nhiều người mong ước vì nó quá hoàn hảo. Vợ chồng sống với nhau mà chẳng cãi vã gì. Chồng cũng rất yêu thương tôi, quan tâm con cái. Chỉ có điều tôi cứ có cảm giác anh đang có tâm sự gì đó mà không nói ra được.
Còn chị họ tôi, có đứa con, chị mạnh mẽ, yêu đời hơn hẳn, hình như người ta cũng chẳng chú ý nhiều đến bố đứa trẻ là ai nữa. Cho đến một hôm tôi bế con chị họ đi chơi cùng con trai mình, vừa nhìn đã có người nói một câu khiến tôi giật mình: “Chị đẻ khéo quá, hai đứa giống nhau như lột". Tôi ngại ngùng bào chữa chúng chỉ là anh em họ còn xa nữa cơ. Nhưng câu người ta nói, tôi cũng giật mình.
Nhìn kĩ thì thật sự hai đứa rất giống nhau. Tôi cũng thấy bồn chồn, mà chị họ tôi từ ngày có con cũng chẳng sang nhà tôi nhiều nữa. Thái độ của chồng tôi lúc gặp chị họ cũng ngượng ngùng khiến tôi nghi hoặc. Tôi bèn lấy tóc của hai đứa trẻ đi xét nghiệm ADN thì bàng hoàng trước kết quả mà tôi nhận được.
Cười cay đắng, tôi không ngờ chồng chính là người giúp chị họ mình trở thành mẹ đơn thân. Nói đúng hơn chị ấy và chồng tôi có con với nhua, kể ra thì có ai tin được không cơ chứ. Tôi sợ hãi, bật khóc khi lòng tin của mình dành cho hai người quan trọng nhất đã vụn vỡ. Tôi khóc như mưa, rệu rã suốt cả tuần trời, không ăn không ngủ gì được. Lắm lúc nằm cạnh chồng tôi tự hỏi sao anh lại đối xử với tôi như thế, tại sao? Cả chị nữa, sao lại lén lút với chồng của tôi cơ chứ?
Tôi cũng muốn lột tẩy tất cả lắm, nhưng lại không đủ can đảm vì thương con, con tôi và con chị ấy không có tội. Làm mọi chuyện ầm ĩ ra rồi, tất cả sẽ đau khổ. Còn chị họ, người ta sẽ nghĩ chị ra sao đây? Thương chị, tôi chẳng thể nói ra. Nhưng không nói, tôi tự chịu uất ức cho riêng mình tôi cũng không chịu nổi, liệu tôi nên làm gì đây mọi người?
N.D