Tôi và bạn trai yêu nhau cũng gần 3 năm và về sống chung với nhau được 5 tháng. Do mẹ tôi chuẩn bị lên khám bệnh, sợ bà biết chuyện 2 đứa sống chung nên tôi đã dọn sang ở với bạn ít hôm. Dự định bà lên khám xong về thì 2 đứa lại dọn ở chung.
Vì chưa cưới nên tôi không muốn mẹ mình phải lo lắng về con gái nên mới làm thế. Cũng có vài lần tôi hỏi bạn trai chuyện cưới xin thì anh bảo:
– Mình còn trẻ mà, em mới 23, anh thì 26 năm nay em kim lâu chưa cưới được, có gì để sang năm rồi tính.
– Nhưng mình yêu nhau lâu rồi anh cũng phải đưa em về ra mắt bố mẹ chứ.
– Được rồi, để anh thu xếp.
Nhưng mình yêu nhau lâu rồi anh cũng phải đưa em về ra mắt bố mẹ chứ. (ảnh minh họa)
Anh mãi vẫn chưa thu xếp được ngày, tôi định 30-4 này bắt anh đưa về, nhưng chưa kịp thì đã xảy ra chuyện. Sang ở với bạn được 5 hôm, mẹ tôi chưa lên khám bệnh thì tôi phát hiện mình có bầu. Lúc đầu tôi không nghĩ mình có bầu đâu, vì cũng vài lần chậm kinh mà không dính rồi nên tôi cũng chủ quan. Lúc thấy tôi cứ vào nhà vệ sinh nôn ọe thì bạn bảo:
– Mày có thai à?
– Không, làm gì có đâu?
– Nhưng nôn khan thế kia tao nghi lắm, bà chị tao trước nôn thế là có bầu.
– Cũng chậm “đèn đỏ” mấy hôm nhưng tao hay thế mà có dính đâu.
– Lần này cứ thử kiểm tra xem sao.
Chính nó là người đi mua que về cho tôi thử. 2 que đều hiện 2 vạch rõ ràng. Tôi cũng choáng chưa biết phải làm thế nào thì nó đã nhanh ý bảo. Gọi cho ông Long (bạn trai tôi) giục cưới thôi. Tôi liền gọi cho anh:
– Anh ơi em có bầu rồi, vừa thử que em gửi hình cho anh đấy. Mình phải cưới luôn năm nay thôi anh à…
– Cái gì, có bầu á… cưới á…
– Vâng… Chứ không anh để em mang tiếng không chồng mà chửa à?
– Thôi được rồi, để anh tính.
ANh ấy phi qua nhà an ủi tôi, sau 3 ngày anh ta bảo:
– Hay là mình đành b.ỏ đứa nhỏ đi được không em, giờ chưa phải lúc thích hợp để có con. Anh sợ mẹ sẽ không đồng ý, ở quê anh vẫn nặng tư tưởng coi khinh con gái có bầu trước lắm. Anh sợ em khổ, bị người ta dị nghị.
Tôi không đồng ý nhưng bạn trai cứ cố thuyết phục rằng sẽ không bao giờ buông tay tôi này nọ. Nghe bạn trai tôi nói thế thì tôi chẳng còn cách nào khác nữa đành đi đình chỉ thai mặc dù cô bạn bảo cứ suy nghĩ kĩ đi đừng vội quá. Nhưng anh đã hẹn mai về ra mắt rồi tôi không thể bỏ lỡ được.
Chiều đó tôi đành nhờ bạn đưa đi làm. Đau đớn vô cùng nhưng tôi vẫn gắng gượng, cứ phải động viên mình: “Thôi lần này coi như không có duyên với con, cưới xong nhất định tôi sẽ sinh con sẽ chăm sóc con để chuộc lỗi”…
Đêm đó về nằm trong phòng cứ ôm gối khóc. Bạn tôi là người chăm tôi chứ anh bận cũng không thấy hỏi han gì. Tôi đã gửi tin nhắn cho bạn trai báo mình “đình chỉ thai” xong rồi, chờ sáng mai anh qua đón. Nhưng rồi sáng hôm sau vừa mở mắt tôi giặt bắn mình khi bạn chạy vào bảo:
– Mai ơi, sao ông Long nhà mày lại đi bê lễ đi hỏi vợ kìa. Sáng nay mày mới về nói chuyện người lớn mà.
– Mày nhầm ấy chứ, chắc ông ấy đăng ảnh đi bê tráp cho bạn thôi.
Cái gì? Thế tôi là cái gì? Yêu nhau bao năm hôm qua anh còn nói thế nào? (ảnh minh họa)
– Không nhầm được, mày vào mạng mà xem. Nó không đăng mà bạn nó đăng rồi gắn thẻ nó vào. Nó xóa rồi nhưng tao chụp lại được này.
Tôi vội vàng xem thì điếng người, đúng là bạn trai đang bê lễ đi ăn hỏi cho chính anh ta. Tôi lấy điện thoại gọi ngay cho anh:
– Sao anh bảo em đình chỉ thai xong sáng nay đưa em về ra mắt bố mẹ mà. Giờ anh bê lễ đi hỏi ai?
– Hỏi vợ chứ hỏi ai? Tôi lấy vợ rồi.
– Cái gì? Thế tôi là cái gì? Yêu nhau bao năm hôm qua anh còn nói thế nào?
– Nói thế để cô b.ỏ thai thôi chứ tôi ngu gì mà lấy cô. Bố mẹ cô ấy cho sổ đỏ hồi môn, bố mẹ cô có không. Nghèo thì làm gì có cửa lấy tôi đâu thế nhé, tôi sẽ chuyển cho cô 2 triệu xem như đền bù.
– Khốn nạn, anh là cái thằng khốn nạn.
Tôi choáng tới mức xỉu luôn trên giường, bạn phải đưa đi cấp cứu. Đúng là tôi đã quá ngu khi tin tưởng anh ta, đến phút cuối cùng tôi vẫn bị bạn trai lừa, đau quá đau… Tôi phải làm gì đây, giờ tôi chỉ muốn ch.ết, sao anh ta có thể tàn nhẫn với tôi như thế, tại sao.
N.D