Đêm mưa gió bạn thân gọi điện nhờ đưa đi sinh con, chồng khóc lóc đòi chia tay
Gần 2 năm trước cô bạn thân của tôi thời đại học tên Ngọc bất ngờ ly hôn chồng. Cô ấy bảo lý do là chồng cặp bồ 1 lúc tới 3-4 cô, mà không phải 1 lần đã rất nhiều lần và Ngọc bỏ qua hết. Nhưng lần này quá ngưỡng nên cô ấy quyết định chấm dứt. Dù sao chưa có con vẫn dễ dàng hơn.
Biết tin tôi rất sốc vì chồng Ngọc vốn là người đàn ông đẹp trai, ga lăng mà bao chị em phụ nữ chúng tôi thèm muốn. Ngày sinh viên chứng kiến tình yêu của họ thì bao người ghen tị. Ngọc cũng là hoa khôi của trường nên nói chung trai tài gái sắc.
Ra trường 1 năm thì Ngọc cưới, lúc đó cô ấy còn nói với bọn tôi là cứ phải chơi 3-4 năm mới tính chuyện con gái. Tất nhiên chồng Ngọc không bao giờ phản đối vợ việc gì, nhất nhất cho cô ấy tự quyết hết.
Tôi và Ngọc là bạn thân thời đại học (ảnh minh họa)
Nhưng rồi khi chúng tôi đam cắm đầu làm mẹ bỉm sữa thì hay tin Ngọc ly hôn trong 1 lần cô ấy đến thành phố tôi đang sống làm việc. Biết tin đó tôi đã bảo Ngọc chuyển luôn về nhà tôi ở vì tôi tôi vẫn thừa phòng lại gần chỗ Ngọc công tác:
– Về nhà tao đi, nhà rộng ở thoải mái, bạn bè lại có thời gian tâm sự với nhau, rảnh thì đi mua sắm.
– Ừ, thế cũng được, tao mới đến đây còn lạ cũng chưa biết thuê nhà ở đâu. Lần này công tác 2 tháng liền.
Vậy là Ngọc qua ở nhà tôi 2 tháng. Thời gian đó là quãng thời gian vui vẻ và khó quên của 2 đứa. Bọn tôi như sống lại thời sinh viên vậy. Những lúc không phải đi làm Ngọc lại giúp tôi chăm sóc cô con gái nhỏ.
Hết đợt công tác Ngọc về, nửa năm sau tôi phải nhập viện, tôi phải cắt bỏ buồng trứng và chắc chắn không có khả năng sinh thêm con nữa. Chồng động viên tôi:
– Mình có Nhím rồi mà, em đừng lo.
Bản thân tôi thì cũng nghĩ chuyện đẻ được nữa hay không cũng không bao giờ ảnh hưởng tới cuộc hôn nhân của tôi với chồng. Vì sống với nhau mấy năm chưa bao giờ chồng ép tôi phải sinh bằng được con trai cả.
Nhưng rồi 1 năm sau… vào đêm mưa gió bất ngờ thấy Ngọc gọi điện vào máy của chồng tôi, nhưng lúc đó tôi là người nghe vì tôi tỉnh trước anh:
– Anh ơi… đưa em đi đẻ với…
Sau đó không thấy nói gì nữa và điện thoại tắt, chắc là cô ấy đang rất đau. Mấy hôm trước tôi có nghe bạn bè nói Ngọc chuyển đến thành phố này sống rồi, tôi chưa kịp gọi điện hỏi thăm thì đêm nay cô ấy gọi điện. Ngọc có bầu sao? Có lẽ là không có ai bấu víu nên cô ấy mới gọi điện nhờ chồng tôi.
Tôi vội vàng gọi chồng dậy:
– Anh ơi… dậy… dậy.
– Sao thế em?
– Ngọc vừa gọi cho anh bảo nhờ anh đưa đi đẻ. Em nghe máy nhưng cô ấy tắt máy luôn rồi, chắc là đang đau…
– Hả? Ngọc sinh rồi à?
– Vâng, mà anh biết Ngọc có bầu à, cô ấy đã lấy chồng đâu?
– Mình đưa cô ấy đi đẻ đã rồi tính sau.
Anh xin lỗi… Ngọc đang mang thai con anh. (ảnh minh họa)
Chồng tôi vội vã lao đi, tôi còn có con nhỏ nên không thể chạy theo. Tôi choáng váng trước hành động kì lạ của chồng, xưa tôi đi đẻ chưa chắc chồng đã cuống quýt như thế. Tôi thấy bất an vô cùng, chiều đó Ngọc sinh, tôi có vào viện thăm thì thấy cảnh chồng đang cưng nựng đứa nhỏ và chăm sóc Ngọc cứ như thể vợ mình vậy. Tôi choáng váng đứng không vững khi mấy bà trong phòng cứ khen:
– Anh này chăm vợ khéo thật đấy.
Tôi không vào mà đi về luôn, tối đó tôi gọi chồng về, tôi hỏi anh mối quan hệ của 2 người thì chồng thú nhận sau đó qu.ỳ xuống khóc xin lỗi tôi. Điều đó còn chưa choáng váng bằng việc anh ta chìa đơn ly hôn ra:
– Anh… Anh xin lỗi… Có chuyện này anh muốn nói với em…. Anh… anh muốn em kí vào tờ đơn này…
Chồng lập cập mở ngăn kéo bàn đưa tôi tờ giấy. Mở ra tôi rụng rời khi biết đó là đơn ly hôn chồng đã kí sẵn:
– Anh xin lỗi… Ngọc đã sinh con anh. Là con trai… Cô ấy cũng ở trong tòa nhà này. Anh xin lỗi, em không đẻ được nhưng nhà anh cần người nối dõi.
– Còn chuẩn bị sẵn cả đơn ly hôn rồi cơ à, các người cũng giỏi nhỉ. Anh thật khiến tôi ghê tởm, tôi đã làm gì sai mà anh đối xử với tôi như thế. Sao anh và nó khốn nạn thế hả?
– Anh xin lỗi, căn nhà này anh sẽ để lại cho mẹ con em.
Chồng tôi lao vội đi khi nhận được cuộc gọi từ Ngọc, tôi vẫn bàng hoàng chưa có phản ứng gì cả. Sau đó nước mắt mới chảy dài. Hóa ra là tôi đã mất chồng, là bạn thân của tôi đã làm điều đó… Hóa ra những giọt nước mắt của Ngọc khi bị chồng phản bội chỉ là dối trá. Cô ta đau vì bị cướp chồng tại sao thì lại đi cướp chồng của bạn?? Có lẽ tôi ngu nên giờ phải trả giá đắt rồi… Mọi người bảo tôi phải làm gì đây, sao anh ta có thể khốn nạn như thế cơ chứ. Tôi như muốn hóa điên lên, xin hãy cho tôi lời khuyên.
N.D