Giỗ bố, mẹ tôi đưa 1 triệu bảo chị dâu lo mâm cỗ mà cũng không làm được
Chuyện có gì to tát đâu hả mọi người, chẳng qua cũng chỉ là làm vài mâm cỗ khi nhà có giỗ thôi. Ai đi làm dâu mà chẳng phải lo giỗ chạp nhà chồng, đằng này chị tôi lại là cô con dâu duy nhất trong nhà nữa thì chị ấy chẳng phải lo tất chứ đùn đẩy cho ai.
2 chị em gái chúng tôi mỗi lần nhà ngoại có giỗ thì đều tham dự cả. Thậm chí là chồng con chúng tôi cũng đến, như thế đủ thấy bọn tôi có trách nhiệm, coi trọng việc nhà ngoại thế nào. Lần nào bọn tôi cũng sắm hoa quả về thắp hương ông bà tổ tiên chứ có phải đi tay không đâu. Vậy mà chị dâu thi thoảng vẫn than với mẹ chồng:
– Mẹ ơi, giỗ chạp nhà mình mỗi năm đã 9 cái mà lần nào cũng làm 5-10 mâm thì đúng là vợ chồng con lo không xuể. Giờ bọn con cũng 3 đứa con ăn học rồi, chồng con đợt này lại thất nghiệp chưa xin được việc khác nên kinh tế đến tay con hết, mệt lắm mẹ ạ.
Nhà mình nhiều giỗ, giỗ nào cũng làm to vợ chồng con lo không xuể (ảnh minh họa)
– Chị đừng có mà than. Con trai tôi chưa ăn bám chị ngày nào đâu nhá. Nó nghỉ việc là để tìm việc tốt hơn, nó học đại học đàng hoàng thì phải tìm công việc tử tế chứ không phải loại buôn thúng bán mẹt, ngồi lê xó chợ như chị.
Nghe nói trước hôm nhà làm giỗ bố chị ấy cũng than với mẹ tôi:
– Mấy nay con ốm không đi chợ được nên con chẳng có tiền, mấy năm trước giỗ bố đều làm to rồi thì năm nay đơn giản con cháu trong nhà thôi mẹ nhé.
– Không được, ít cũng phải 7 mâm chứ không thể nào chỉ thắp hương cho có lệ được. Nhà này xưa nay thế rồi, chị không thể phá cái phép tắc của gia đình tôi được.
– Vâng, nhưng con nói thật với mẹ là con chẳng có xu nào đâu mẹ ạ.
Sáng hôm sau 2 chị em chúng tôi kéo theo 4 đứa con đến từ rất sớm. 2 anh con rể thì tầm 11 giờ sẽ qua ăn cỗ luôn vì các ông ấy còn phải đi làm. Vì đến sớm nên tôi chứng kiến tận mắt mẹ tôi rút ví đưa chị dâu 1 triệu:
– Tiền đây chị đi chợ đi. Nhớ làm 7 mâm cơm cho tươm tất không các cụ trong họ chửi vào mặt cho đấy.
– Vâng.
Chị ấy trả lời gọn lỏn rồi đi luôn. Nghĩ có 7 mâm cỗ thì mình chị dâu đảm nhận được nên 2 chị em tôi cũng không xuống bếp giúp chỉ ngồi trên nhà tiếp chuyện các cụ, các ông, các bà qua chơi. Lúc mẹ tôi bảo mang cơm lên cúng bố thì chúng tôi mới xuống bưng lên thôi.
Mâm cỗ bưng lên mẹ tôi sầm nét mặt, hét 1 câu rõ to:
– Mày làm cái gì cúng bố chồng mày thế này? Sao mâm cỗ toàn rau là rau thế hả?
– Mẹ ơi con đã nói là con hết sạch tiền rồi, mẹ đưa cho con có 1 triệu bảo làm 7 mâm cỗ thì con cũng chỉ có thể mua được ngần này thôi ạ, con còn nợ người ta tiền thịt rồi đấy.
Khốn nạn, cô dám để cho bố tôi đói khát à. Cút… cút luôn về nhà cô ngay… (ảnh minh họa)
– Chị… chị giỏi lắm… Thằng Hùng đâu, mày ra xem con vợ mày mua toàn rau về cúng bố mày đây này. Nó để cho bố mày dưới đó đói khổ con ơi.
Anh trai tôi nghe mẹ lu loa thì chạy luôn từ trong phòng ra, tay vẫn cầm cái điện thoại đang chơi dở ván game. Chẳng cần nghe vợ giải thích, anh thẳng tay cho luôn chị dâu cái bạt tai trời giáng:
– Khốn nạn, cô dám để cho bố tôi đói khát à. Cút… cút luôn về nhà cô ngay…
Anh tôi lôi chị dâu kéo thẳng ra ngoài ngõ, chị ấy ôm luôn 3 đứa con dắt đi theo. Gớm 3 đứa con gái mà làm như vàng không bằng, nhà tôi tống cổ đi tất. Tử tế không muốn lại muốn bị đuổi đi. Chẳng ai dại như chị dâu tôi cả, làm 7 mâm cỗ toàn rau là rau. Bỏ thêm tí tiền làm mấy mâm cỗ cho đàng hoàng thì đâu đến nỗi bị đuổi đi, đây lại kẹt xỉ thì phải thế thôi. Cho đáng!
N.D