Mẹ tôi xây nhà bảo chị dâu góp 500 triệu mà chị ấy không chịu còn nói hỗn
Ngày anh trai đưa bạn gái về ra mắt mẹ tôi đã tỏ thái độ ngay khi biết chị chỉ là gái quê. Bà bảo luôn chị ấy:
– Bác chỉ cho con trai bác lấy gái phố cho môn đăng hộ đối thôi chứ gái quê không có cửa cháu ạ. Gái quê thì về lấy trai quê là hợp chứ với cao ngã đau.
– Vâng ạ, cháu cũng đang chỉ yêu cho vui thôi chứ cũng chưa xác định chuyện lấy chồng đâu ạ.
Mẹ tôi nói thế thì khác gì bảo thẳng là tôi không cho cô ta yêu con trai tôi đâu nên chị ta cố vớt vại lại cho đỡ ngại ấy mà. Thế nhưng lúc chị ấy về rồi anh trai tôi lại gào lên với mẹ:
Cháu cũng đang chỉ yêu cho vui thôi chứ cũng chưa xác định chuyện lấy chồng đâu ạ. (ảnh minh họa)
– Mẹ có làm sao không đấy, con phải năn nỉ cô ấy 2 tháng liền cô ấy mới chịu về nhà mình chơi đấy mẹ à. Mẹ lại nói năng gì để cô ấy đòi chia tay con hả?
– Mày điên à, có cái con bé nhà quê mà năn nỉ 2 tháng để nó về nhà mình chơi? Nhà quê nghèo rách bỏ luôn đi, tao giới thiệu con bạn tao cho.
– Con bạn của mẹ toàn những đứa chỉ biết ăn diện chứ đứa nào biết làm gì đâu. Cô ấy nhà quê nhưng đang là chủ cửa hàng trang điểm trên phố kia kìa. Thu nhập mỗi tháng vài chục đến cả trăm triệu đấy mẹ ơi.
– Thế hả?
– Không thế con tán nó làm gì?
Mẹ tôi với anh tôi sau đó hợp sức để kéo chị kia lại với anh. Nhà tôi ở phố nhưng đúng là thua xa hàng xóm vì bố tôi lô đề nợ nần vẫn chưa trả hết, anh tôi làm lương chẳng bao nhiêu. Mẹ thì chạy chợ kiếm tiền rau cháo nuôi tôi đang học. Cả nhà đang ở trong căn nhà cấp 4 do ông bà nội tôi để lại.
Cuối cùng sau bao nỗ lực thì chị kia cũng đã nhận lời cưới anh trai tôi hình như đợt đấy bố chị ấy ốm nặng thì phải. Cưới xong được đúng 1 tuần thì bố chị ấy mất. Anh trai tôi bảo may quá, bố vợ mà không ốm thì chắc gì vợ anh ấy đã chịu cưới anh ấy.
Hôm cưới nghe đâu nhà gái cũng trao cho cái kiềng, mẹ tôi cũng trao 1 cái nhưng là bà đi vay tiền mua nên cưới xong bà bảo luôn chị dâu:
– Kiềng là mẹ vay tiền mua, giờ con đưa lại cho mẹ mang bán trả cho người ta.
Chị ấy cũng ngoan ngoãn đưa luôn. Từ ngày về nhà tôi làm dâu dù thi thoảng mới ăn ở nhà bữa tối do công việc của chị ấy bận nhưng mỗi tháng chị vẫn đóng cho mẹ tôi 5 triệu tiền sinh hoạt. Được 2 tháng tôi bảo mẹ:
– Con dâu mẹ làm nhiều tiền thế sao mẹ không bảo chị ta góp 10 triệu/ tháng luôn đi lại bảo góp có 5 triệu là sao?
– Mày dốt lắm con à, mẹ đang dự tính xây nhà để nó bỏ tiền ra đây.
– Òa, mẹ đúng là cao thủ.
Tháng sau mẹ tôi họp gia đình bảo với vợ chồng anh chị:
– Nhà cũ quá rồi, lại chật chội. Mẹ định xây lại nhà 3 tầng. Mẹ đã đi hỏi người ta nói khoảng 600 triệu nhưng mà bố mẹ không có, vay mượn hết chỉ được 100 thôi. 2 đứa bỏ thêm 500 triệu được không. Sau này con Vi lấy chồng, bố mẹ mất thì nhà cũng là của chúng mày.
– Con làm gì có tiền, mẹ bảo vợ con ấy.
– Thế ý con dâu thế nào?
Ôi bỏ nửa tỷ xây nhà rồi sổ đỏ thì đứng tên bố mẹ, con có ngu đâu ạ. (ảnh minh họa)
– Bỏ 500 triệu nghĩa là con sẽ bỏ gần như toàn bộ số tiền xây lại nhà. Mẹ bảo sao này cũng cho vợ chồng con, thế mẹ sang tên sổ đỏ luôn cho bọn con rồi xây chứ?
– Không được, đất này của ông bà tổ tiên nên cứ phải giữ lại đã, sang tên cho chúng mày lỡ chúng mày bán mất thì sao.
– Ôi bỏ nửa tỷ xây nhà rồi sổ đỏ thì đứng tên bố mẹ, con có dại đâu ạ. Thôi con đi làm đây, mẹ cứ ở nhà bàn với chồng con đi.
Mẹ em nổi điên lên chửi anh trai em một thôi một hồi vì vợ anh hỗn láo như thế mà anh ấy cứ giương mắt lên nhìn không nói được gì. Mẹ em bảo mẹ em đuổi luôn, vợ chồng đưa nhau ra ngoài mà sống, bà cấm không cho về nhà nữa. Thật đúng cái loại gái nhà quê có tí tiền mà vênh mặt, em cũng ủng hộ mẹ em tống cổ ra ngoài cho chị ta biết thân.
N.D