Chồng ngoại tình, mẹ chồng làm khó nhưng tôi vẫn không dám chia tay
Vợ chồng tôi kết hôn được 5 năm. Hôn nhân ít nhiều gì cũng sẽ hạnh phúc với nhau ở thời gian đầu. Thế nhưng đối với tôi, hình như chưa có một ngày nào tôi được hạnh phúc.
Mẹ chồng tôi vốn dĩ chẳng ưa gì tôi cả. Ngày đầu tiên về làm dâu, mẹ chồng tôi đã thẳng thừng:
– Cô nên nhớ, ở cái nhà này, tôi là lớn nhất. Chồng cô cũng chỉ là con tôi mà thôi. Cô làm gì thì làm cũng đều phải hỏi ý kiến tôi cho rõ ràng. Nếu như tôi có đồng ý thì cô mới được phép.
Tôi lúc này cũng chỉ biết gật đầu vâng dạ thôi chứ làm được cái gì hơn nữa đây. Chồng tôi rõ ràng nhìn thấy mẹ mình đang làm khó tôi thế nhưng anh cũng chỉ biết ậm ừ:
– Thôi thì em mới về, mẹ có nói gì thì cũng cứ nghe đi cho mẹ vui. Chứ mẹ mà giận thì bản thân anh cũng khó xử lắm.
Tôi còn tưởng chồng lúc ấy thật lòng nghĩ cho mình, thế nhưng mọi chuyện chỉ là anh ích kỉ, nghĩ cho bản thân mình mà thôi. Ai đời bát rửa 2 lần, mẹ chồng còn chê bẩn. Nhà lau đến lần thứ 3, một ngày lau tới 3 lần bà vẫn không hài lòng.
Thế nhưng cuộc đời tôi, nếu đã không có con thì thôi, con chồng cũng là con mình (Ảnh minh họa)
Cưới được 1 năm thì bắt đầu mẹ chồng cằn nhằn tôi chuyện bản thân tôi sao mãi không thấy sinh đẻ. Tôi còn nghĩ do bản thân mình mệt mỏi, áp lực nhiều chuyện cho nên mới như vậy. Thế nhưng khi đi khám, tôi bàng hoàng khi bác sĩ nói nguyên nhân khó có thai là ở tôi chứ chồng tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Nước mắt tôi lăn dài, không thể nào kìm nén được. Tại sao bất hạnh lại đổ xuống đầu tôi như thế cơ chứ.
Tôi nghĩ đến chuyện ly hôn, giải thoát cho chồng mình. Thế nhưng chồng tôi không nghe, anh nói có chuyện gì thì hai vợ chồng cùng nhau giải quyết. Không ngờ được 1 năm sau, chồng đưa về một đứa trẻ đỏ hỏn, nói là con của mình:
– Thôi thì em không sinh đẻ được thì anh nhờ người đẻ hộ. Coi như là em cũng có con, cũng đỡ bị mẹ cằn nhằn.
Tôi thật sự không thể nào kìm nén được cái chuyện chồng mình ngoại tình, còn có con, lại bế về cho mình thế này. Thế nhưng cuộc đời tôi, nếu đã không có con thì thôi, con chồng cũng là con mình. Biết đâu có đứa con này rồi thì cuộc sống của tôi cũng dễ thở hơn, mẹ chồng sẽ không làm khó tôi nữa.
Ai ngờ đứa con này chồng tôi không hề quan tâm mà phó mặc hết cho tôi. Mẹ chồng cũng chẳng chăm bẵm gì, suốt ngày chỉ nghĩ cách làm khó tôi. Chuyện này còn chưa dừng lại thì tôi phát hiện chồng mình ngoại tình, có người phụ nữ khác bên ngoài.
Nhưng chồng tôi không phải 1 lần, mà tới lần thứ 2, thứ 3 anh có người phụ nữ khác. (Ảnh minh họa)
Đau đớn, uất nghẹn, tôi không thể nào chịu được, chỉ muốn ly hôn quách đi cho rảnh cái thân mình. Thế nhưng cứ nghĩ đến cái cảnh mình đi rồi, ai sẽ chăm sóc đứa trẻ là lòng tôi lại đau quặn lại. Rồi lại vì đứa con không phải của mình, tôi cố gắng nhẫn nhịn. Nhưng chồng tôi không phải 1 lần, mà tới lần thứ 2, thứ 3 anh có người phụ nữ khác.
Mẹ chồng thì càng ngày càng quá quắt. Bà chẳng còn kiêng nể gì, đi nói xấu tôi khắp nơi. Bà bảo rằng tôi không biết đẻ nên mới phải nuôi con của chồng với người khác. Chồng tôi thì cứ mải mê hú hí với những người phụ nữ khác bên ngoài, chẳng thèm nể nang gì mặt mũi tôi. Đứa trẻ thì không ai thèm động đến.
Khổ nỗi, tôi chăm nó như con đẻ nên nó suốt ngày quấn lấy tôi. Một tiếng gọi mẹ, nặng lắm nghĩa tình chứ dễ đâu. Ai nhìn tôi cũng xót xa. Còn bản thân tôi, tôi nên làm thế nào đây. Giờ chẳng lẽ ly hôn rồi ôm con đi thẳng hay sao? Nhưng đứa con này đâu phải của tôi cơ chứ?
Xem thêm: Tôi cưới, mẹ chồng cho 1 chỉ, em gái chồng cưới, chồng bắt trao 2 cây
N.D