Tôi cười chua chát khi biết người mình đỡ đẻ cho là 'nàng thơ' của chồng

09:58 | 07/06/2021 Doanh Nhân Việt Nam trên Doanh Nhân Việt Nam trên
Chia sẻ
Tôi đang suy sụp thật sự sau khi vô tình thấy mặt chồng ở bệnh viện và biết được rằng người mình vừa đỡ đẻ hôm nay chính là bồ của anh…

Tôi làm bác sĩ khoa sản ở bệnh viện nên thường xuyên phải trực đêm. Trong những lúc tôi không ở nhà thì 2 cô con gái nhỏ được chồng chăm sóc chu đáo. Bây giờ chúng quấn bố chứ đâu có quấn mẹ.

Tôi thấy mình cũng may mắn vì có người chồng biết quan tâm và chia sẻ với vợ mọi chuyện. Chồng tôi là Tiến sĩ, chúng tôi là dân trí thức nên chuyện sinh con gì cũng không quan trọng, chúng tôi luôn luôn nói với nhau rằng sẽ tạo điều kiện tốt nhất để chăm sóc 2 cô con gái. Chưa bao giờ chồng nhắc tới chuyện tôi phải đẻ bằng được con trai dù anh là con trưởng trong nhà.

Tôi cười chua chát khi biết người mình đỡ đẻ cho là nàng thơ của chồng - Ảnh 1

Làm bác sĩ sản khoa nên tôi đã đỡ cho khá nhiều bệnh nhân có nhiều hoàn cảnh rất đáng thương. (ảnh minh họa)

Làm bác sĩ sản khoa nên tôi đã đỡ cho khá nhiều bệnh nhân có nhiều hoàn cảnh rất đáng thương. Nhiều người vì không sinh được con trai nên không dám ôm con về nhà chồng, có người bị mẹ chồng gọi điện đuổi luôn… Thật sự chẳng biết tới khi nào chúng ta mới có thể xóa bỏ hẳn được cái tư tưởng trọng nam khinh nữ ấy.

Hôm nay tôi cũng đỡ đẻ cho một trường hợp rất đáng thương. Cô ấy một mình vào viện trong tình trạng đã vỡ ối thế mà phải tự làm thủ tục vì không có người nhà đi theo. Có lẽ là mẹ đơn thân thế nên lúc đau đớn trên bàn sinh cô ấy cứ nắm chặt tay tôi:

– Em cầu xin chị, cầu xin chị hãy cứu lấy con em. Con em làm sao em không sống nổi.

– Em cứ bình tĩnh, làm theo những gì chị nói thì con mới dễ dàng chào đời được. Khung xương chậu của em nhỏ, nên em phải cố gắng.

May mắn cô ấy không phải mổ và bé trai kháu khỉnh đã chào đời. Lúc mẹ tròn con vuông rồi cô ấy cứ thế khóc nức nở cảm ơn em:

– Em đội ơn chị, ngàn lần đội ơn chị. Không có chị thì mẹ con em…

– Bác sĩ nào cũng làm thế thôi em à. Nhất là em lại đi đẻ một mình thế này thì vất vả lắm. Thôi cố gắng lên…

– Dạ…

Hôm đó tự dưng chồng gọi hỏi tôi về chưa, nhờ đi chợ mua anh mấy thứ đồ. Tôi cũng trả lời luôn:

– Em về rồi, để em mua cho.

Trước khi hết giờ trực tôi tạt qua phòng để xem mẹ con cô ấy ra sao, tiện hỏi cô ấy cần gì giúp không thì sẽ mua giúp. Nhưng rồi vừa mới tới cửa phòng, tôi bất chợt thấy bóng dáng người đàn ông thấp thoáng bên trong như chồng mình.

Chồng tôi vào đây thăm ai? Tôi tiến thêm mấy bước lại gần thì biết chồng mình đang ôm đứa con của cô gái có hoàn cảnh đáng thương mà tôi mới đỡ đẻ cho ban sáng:

– Con giống anh như đúc em nhỉ. Anh có con trai rồi. Nhưng đây là bệnh viện vợ anh làm đấy, anh vào thấy em với con khỏe là mừng rồi, anh phải về đây chứ không sợ vợ anh…

– Vâng… anh về đi, bác sĩ ở đây cũng tốt lắm, anh không phải vào với em đâu…

Chồng tôi nhanh chóng đeo khẩu trang rồi cúi gằm mặt đi ra. Anh ấy không nhận ra vừa lướt qua vợ mình. Dù choáng váng khi vừa biết sự thật nhưng tôi vẫn cố gắng giữ bình tĩnh vì đang ở bệnh viện, cố gắng không để tình cảm cá nhân xuất hiện tại bệnh viện. Tôi lẳng lặng ra lấy xe và về nhà.

Tôi cười chua chát khi biết người mình đỡ đẻ cho là nàng thơ của chồng - Ảnh 2

Người tôi đỡ đẻ hôm nay chính là bồ của chồng (ảnh minh họa)

Tất nhiên tôi và chồng đã nói chuyện với nhau. Anh ấy hốt hoảng tột cùng, cầu xin tôi:

– Anh xin em đừng làm hại mẹ con cô ấy. Anh xin em, cô ấy sinh con trai cho anh mà. Mẹ anh mong cháu trai để nối dõi bao năm rồi…

– Thật sự em không tin được rằng anh lại bồ bịch kiếm con trai sau lưng em như thế. Thật sự không ngờ… Đã thế còn để bồ đến viện vợ đẻ, to gan thật sự. Anh có nghĩ tới cảm xúc của vợ mình không hả, anh xem tôi là cái gì?

– ANh biết em có chuyên môn giỏi nên mới để cô ấy đến viện em, anh xin lỗi. Anh sai rồi, là do anh suy nghĩ không thấu đáo.

– Ý anh là nếu tôi không biết anh vẫn sẽ mãi lừa dối tôi phải không, hả?

Tôi giờ hoang mang quá chưa biết phải làm sao đây. Ly hôn thì dễ dàng với tôi nhưng còn 2 đứa con gái chúng quá quý bố vì anh đối với con không còn gì tuyệt vời hơn. Mà nếu vẫn tiếp tục cuộc sống hôn nhân thì thật sự tôi không còn tình cảm với chồng mình nữa rồi… Cứ ngỡ mình may mắn, ai ngờ đâu… Mấy hôm nay tôi suy sụp thật sự, tôi phải làm gì đâu mọi người, sao mà đau đớn thế này. Xin hãy cho tôi lời khuyên.

N.D