Tôi cưới, mẹ chồng cho 1 chỉ, em gái chồng cưới, chồng bắt trao 2 cây
Gia đình nhà chồng tôi có 2 anh em trai và cô em gái út, chồng tôi là thứ 2. Khi tôi về làm dâu thì anh trai chồng đã lập gia đình và ở riêng. Ngày tôi cưới vợ chồng anh ấy không về vì nghe nói mẹ chồng tôi ghét chị dâu trưởng, chê nhà chị ấy nghèo nên không cho bén mảng về.
Nhà chồng tôi giàu nghèo gì tôi chẳng biết, tôi lấy chồng vì yêu thương chứ không phải vì cái đó. Hơn nữa cả 2 chúng tôi đều có công ăn việc làm tử tế nên cũng chẳng lo phải dựa dẫm hay ăn bám vào ai. Ngày cưới mẹ chồng trao cho tôi 1 chỉ vàng, cả hội cưới xì xào:
– Nhà có điều kiện mà trao cho con dâu có chỉ thôi á?
– Bà ấy đeo cái kiềng kia cũng phải cả cây chứ ít gì.
– Ừ, mẹ chồng đeo cây vàng, em chồng cũng đeo vòng nọ vàng kia mà con dâu được đúng 1 chỉ. Tội thật.
Ngày cưới mẹ chồng trao cho tôi 1 chỉ vàng (ảnh minh họa)
Đấy là người ta xì xào thế chứ tôi tuyệt nhiên không để ý và cũng chẳng so bì tị nạnh gì cả. Tính tôi xưa nay chẳng thích nhận đồ của người khác, mà nói chung nhận rồi thì sau cũng phải trả lại thôi chứ có ăn không được đâu mà. Đợt đó em chồng không trao gì cho bọn tôi cả dù cô ấy cũng đã đi làm được 2 năm, nghe nói có sổ tiết kiệm gửi mẹ rồi. Nhưng tôi cũng chẳng vì thế mà buồn, đối đãi với em ấy đúng tình cảm chị dâu em chồng.
Tôi cưới được 2 năm thì em chồng cũng đi lấy chồng. Lúc đó tôi mới sinh được 2 tháng, chồng thì cũng vừa bị tai nạn tạm thời ở nhà nghỉ ngơi chưa chạy xe được nên thu nhập không có. Vợ chồng con cái chi tiêu bằng tiền tiết kiệm từ trước. Tôi đang tính con được 3 tháng phải gọi mẹ đẻ lên trông giúp để đi làm lại kiếm tiền chứ không thì không thì nguy to.
Mẹ chồng thì bảo bà bận nhiều việc không trông hộ được. Thực ra là bà lấy lý do thôi chứ bà vài việc linh tinh, cửa hàng thuê người làm rồi với lại cũng có bố chồng quản lý, bà bận gì đâu. Nhưng bà từ chối thì tôi cũng không ép.
Em chồng cưới. Tôi dự định trao cho em ấy 3 chỉ vàng gọi là có chút cho em về nhà chồng. Tôi bảo chồng hỏi em ấy thích dây hay lắc tay để tôi mua. Nghe mẹ chồng kể bà sẽ trao cho em cái kiềng 2 cây. Tôi chỉ cười bảo: “Bà có thì bà cho cô ấy để cô ấy lấy vốn về nhà chồng” chứ không hề tị nạnh gì cả.
Vậy nhưng tối ấy bất ngờ chồng tôi đóng cửa phòng rồi bảo tôi:
– Em lấy tiền mua cái kiềng 2 chỉ để trao cho cô Hà hôm đi lấy chồng.
– Em bảo trao cho cô ấy 3 chỉ mà, sao giờ anh lại nói trao kiềng 2 cây. Nhà mình làm gì có tiền.
– Thế thì em mua cái dây 3 chỉ trao cho cô ấy, với mua cái kiềng 2 cây đưa mẹ trao. Tiền tiết kiệm nhà mình vẫn còn 200 triệu còn gì.
– Anh làm sao đấy, trao 3 chỉ là nhiều lắm rồi. Em cưới mẹ anh cũng chỉ cho 1 chỉ, cô ấy cũng không tặng gì. Giờ nghĩ tình cảm gia đình thì mình tặng dây 3 chỉ là được rồi, còn mẹ tặng gì thì mẹ lo sao mình phải lo. Tiết kiệm bao lâu mới được tí tiền, giờ anh còn đang bệnh tật biết bao giờ mới đi làm ra tiền được…
Cô ích kỉ vừa thôi. Cô không mua tôi mua. (ảnh minh họa)
– Thôi đừng có nói nhiều nữa. Tôi bảo làm thế nào thì cứ thế mà làm. Mình làm anh chị thì phải thay mẹ lo cho em.
– Anh nói thế mà nghe được à… Gia đình vợ con mình còn chưa lo được, sao lo được cho em. Em không mua vàng cho mẹ đâu.
– Cô ích kỉ vừa thôi. Cô không mua tôi mua.
Thế là chồng tôi bất ngờ ra ngân hàng rút hết 200 triệu và đi mua vàng. Chỉ đến khi anh ta cầm vàng về tôi mới biết chuyện. Chán quá chỉ biết khóc thôi. 2 cây vàng cộng với 3 chỉ, hết quá nửa số tiền tiết kiệm bao lâu nay của 2 vợ chồng rồi. Nghĩ cảnh tới ngày tiền thì hết mà chồng vẫn chưa hồi phục sức khỏe để đi làm thì thế nào đây? Còn con ốm con đau nữa. Nghĩ mà chán vô cùng, chồng chỉ biết nghĩ đến người nhà anh ta chẳng cần nghĩ cho vợ cho con. Thế này chẳng biết sống với nhau được bao lâu chứ giờ là tôi chán lắm rồi.
N.D