Vợ sinh khó, nhà chồng cố đợi nhà ngoại sang đóng viện phí mới cho mổ

11:20 | 31/05/2021 Doanh Nhân Việt Nam trên Doanh Nhân Việt Nam trên
Chia sẻ
Nhưng có điều khiến cho gia đình nhà chồng bất ngờ mà ngay cả bản thân tôi cũng không ngờ được, tôi lại sinh con trai chứ không phải con gái.

Nhìn cái bụng bầu của tôi, mọi người đồn đoán là con gái càng khiến cho chồng tôi cảm thấy khó chịu. Chắc lại do tôi sinh đứa đầu lòng đã là con gái rồi, nên đứa thứ 2 này, chắc chắn nhà chồng tôi không muốn là con gái rồi. Mẹ chồng tôi cứ mỗi lần đi ngồi chơi rảnh rỗi ở bên hàng xóm về là lại cạnh khóe, khó chịu:

– Nhìn nhà người ta có cháu trai mà thèm. Nhà này không biết là có cái may mắn như thế không hay lại vô phúc đẻ ra toàn vịt giời.

Tôi nghe mà hiểu hết, uất ức cũng dâng cao đến nghẹn họng nhưng làm gì được lúc này. Nhảy lên cãi vã với mẹ chồng hay sao chứ. Cuộc sống tôi đã có quá nhiều việc mệt mỏi phải lo lắng rồi, làm sao tôi có thời gian để mà quan tâm tới những chuyện mình có biết nhưng cũng chẳng thể thay đổi được ý.

Vợ sinh khó, nhà chồng cố đợi nhà ngoại sang đóng viện phí mới cho mổ - Ảnh 1

 Tôi mặc dù đã chuẩn bị rất kĩ mọi thứ trước khi sinh nhưng không ngờ tôi lại sinh sớm (Ảnh minh họa)

Còn chồng tôi, đáng lý ra phải đứng về phía tôi, bênh vực cho tôi. Thế nhưng anh cũng vào hùa với mẹ tôi, không thèm hỏi han, quan tâm gì mẹ con tôi hết. Tôi biết anh rằng chẳng thể trông cậy vào chồng mình được, chỉ có thể cố gắng làm tốt nhất có thể để lo cho các con mà thôi. 

Tôi mặc dù đã chuẩn bị rất kĩ mọi thứ trước khi sinh nhưng không ngờ tôi lại sinh sớm. Lần này tôi sinh khó. Trong cơn đau thập tử nhất sinh ấy, tôi vẫn còn nghe rõ tiếng của bác sĩ nói với gia đình chồng tôi:

– Chị ấy sinh khó lắm, có lẽ phải làm thủ tục mổ. Gia đình đi đóng 10 triệu tiền viện phí nhé.

– Làm sao lại sinh mổ được. Đứa trước vẫn đẻ bình thường cơ mà. 

– Mỗi lần vượt cạn là một lần khác nhau. Gia đình mau đi làm thủ tục đi.

– Chúng tôi không có tiền, càng không liên quan. Đợi đấy để tôi gọi nhà ngoại nó lên đóng tiền.

– Nhưng sản phụ đang đau đớn lắm. Gia đình không phải người thân của cô ấy hay sao?

– Không phải việc của bác sĩ.

Vợ sinh khó, nhà chồng cố đợi nhà ngoại sang đóng viện phí mới cho mổ - Ảnh 2

 Tôi vốn dĩ nghĩ rằng mình sẽ cố gắng nhẫn nhịn vì dù sao cũng còn con cái nữa (Ảnh minh họa)

Tôi nằm trong phòng, dù bị cơn đau giày vò nhưng vẫn nghe được hết lời gia đình chồng nói, chồng tôi còn dửng dưng như không có chuyện gì. Sau đó thì vì đau đớn quá mà tôi đã ngất đi. Tỉnh dậy, tôi chỉ thấy mẹ đang ở bên cạnh mình, nước mắt ngắn dài. Tỉnh dậy, tôi cố gắng dùng hết sức lực hỏi mẹ mình:

 Con… Con của con đâu mẹ!

– Con sẽ còn có những đứa con khác mà, tội nghiệp thằng bé. Mẹ xin lỗi! Là mẹ đã đến muộn.

Tôi sững người, bất động. Tôi nghe nhầm hay là mẹ tôi nói nhầm. Đây phải chăng mà một cơn ác mộng. Con tôi, nó vẫn còn đang khỏe mạnh trong bụng tôi cơ mà:

– Không thể nào. Mẹ lừa con phải không? Mẹ mang con lại cho con đi.

– Mổ quá muộn, cháu đã về miền cực lạc rồi. Con đừng như thế, sinh bệnh, còn phải nghĩ cho đứa con lớn của con nữa chứ.

Tôi chẳng còn nghĩ được gì, chỉ biết ôm mẹ mình mà gào thét. Nhà chồng tôi lúc ấy cũng vì chuyện này mà sợ hãi, chẳng ngờ chỉ vì cái tính thiển cận, ích kỉ mà khiến con cháu mình không thể ra đời. Tôi nhìn nhà chồng bằng ánh mắt vô cùng căm phẫn, muốn họ đi nhanh khỏi tầm mắt tôi.

Tôi vốn dĩ nghĩ rằng mình sẽ cố gắng nhẫn nhịn vì dù sao cũng còn con cái nữa. Thế nhưng trước tất cả những chuyện đã xảy ra, tôi thật sự không còn muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa. Có thể gia đình chồng sẽ xin lỗi, sẽ xin tôi đừng ly hôn, nhưng tôi hiểu rằng, nếu còn nhẫn nhịn nữa, sau này thì con tôi sẽ là người khổ, cả đứa con trai đã mất của tôi nữa, nó không đáng mất đi oan uống như vậy. 

N.D