Vừa đưa ảnh con ra khoe thì thằng bạn thân bảo: `Giống tao như đúc nhỉ`
Vợ chồng tôi trông ngóng suốt 4 năm trời cuối cùng vợ cũng đã sinh con đầu lòng lại là quý tử của gia đình tôi. Điều đáng nói là suốt hơn 3 năm cố gắng vợ chồng tôi vẫn chưa có em bé nên tôi quyết định đi làm ăn xa. Vậy mà lần gần gũi cuối cùng trước khi tôi đi thì vợ tôi lại dính bầu. Đúng là trời phật thương tình phù hộ.
Ngay khi vợ báo tin có bầu tôi đã muốn bỏ việc về ngay nhưng cô ấy không cho. Vợ động viên:
– Chồng cố gắng đi làm đi, kiếm tiền rồi lúc vợ sinh về cũng được. Vợ ở nhà không phải lo đâu, vợ khỏe vợ xoay được hết.
Đúng là nghĩ lúc vợ sinh con thì cần tiền, mà về quê bây giờ làm lương được có bằng 1/3 chỗ hiện tại nên thôi vợ chồng cùng nhau cố gắng vậy. Nhưng nhiều lúc nghĩ vợ bầu bí mà chỉ có một mình lủi thủi đêm hôm, rồi đi khám xét chỉ có một mình cũng thương lắm.
Vợ bầu bí ở nhà một mình tôi cũng thương lắm (ảnh minh họa)
Rồi có lần vợ tôi bị động thai, khi cô ấy gọi điện cho tôi thì cô ấy đã ở viện rồi:
– Em gọi báo cho chồng thôi chứ em với con an toàn rồi.
– Trời ơi sao lúc đấy không gọi cho anh ngay?
– Anh ở xa, gọi cho anh chỉ làm anh lo chứ có giải quyết được gì đâu, em nhớ ra anh Thanh bạn của anh cũng làm gần đó nên em gọi nhờ anh ấy luôn. May mà đến vịện kịp.
– Ừ may quá, thế ở nhà có gì em cứ nhờ nó nhé. Nó chưa lấy vợ cũng rảnh chứ không vướng bận gì. Nó với anh là bạn thân coi nhau như anh em.
Sau hôm đó tôi có gọi điện về gửi gắm vợ cho thằng bạn thân, nó động viên tôi bảo:
– Cứ cố gắng kiếm tiền về sau này nuôi con, còn vợ mày không phải lo. Cô ấy chỉ cần nhắn là tao đến liền.
– Ok mày, may có mày tao cũng yên tâm hơn.
Rồi thì cuối cùng cũng tới ngày vợ tôi chuyển dạ sinh nở. Cô ấy sinh sớm hơn dự định nên tôi không về kịp nhưng may là mẹ vợ tôi đã kịp lên từ mấy bữa trước nên bà đưa vợ tôi đi viện. Nhà tôi bố mẹ đã mất cả nên chẳng có ai mà nhờ.
Vợ sinh được 1 tháng tôi mới về làm đầy tháng cho con. Nghe vợ nói chuyện thời gian bầu bí phải nhờ Thanh nhiền lần đưa đi khám thai giúp “Cũng may có anh ấy không thì con mình đã không giữ được”. Tôi cảm kích lắm quyết định đến tìm thằng bạn thân để cảm ơn.
– Cảm ơn mày nhiều lắm, thời gian vợ tao bầu bí may mà có mày giúp.
– Ôi bạn bè chơi với nhau bao năm khách sáo làm gì.
– Thằng cu ngoan không?
– Ngoan lắm, ảnh nó đây này.
Tôi chìa điện thoại cho thằng bạn thân xem ảnh quý tử nhà mình thì hoảng hốt khi nó thốt lên:
– Tao nặn giỏi không, nhìn giống tao như đúc nhỉ?
– Cái gì? Mày nói cái gì?
– Ôi tao nhầm, ý là mày nặn giỏi. Thằng bé giống mày như đúc.
Tao nặn giỏi không, nhìn giống tao như đúc nhỉ? (ảnh minh họa)
Hôm đó 2 thằng vẫn uống với nhau mấy lon xong tôi mới về. Nhưng về nhà càng ngắm con tôi càng thấy nó giống thằng bạn thân thật. Tôi đã lén lấy tóc của con đi xét nghiệm ADN, và khi có kết quả thì rụng rời.
Tôi ném tờ kết quả con trai và tôi không cùng huyết thống xuống trước mặt vợ:
– Nó là con ai?
– Em… em… không biết.
– Con thằng Thanh đúng không?
– Em…
Hóa ra vợ tôi đã tằng tịu với thằng bạn thân của tôi từ trước mà tôi không biết, tôi đi rồi chúng lại tiếp tục qua lại với nhau và thằng bé là con của bạn thân chứ không phải con tôi. Chán nản tôi viết đơn ly hôn để lại cho vợ rồi bỏ đi lên chỗ làm luôn. Giờ chỉ muốn lao vào làm để quên đi tất cả thôi, đàn bà sao họ nhẫn tâm đến như vậy??
N.D