Cần đưa chi tiêu cho phát triển bền vững vào báo cáo tài chính của Chính phủ
Nhưng dù đang có những tiến triển hướng tới đạt được các mục tiêu nhất định, Liên Hợp Quốc đánh giá rằng vẫn quá chậm để đạt được các MTPTBV vào năm 2030. Đối với hơn một nửa số MTPTBV, tiến triển ở khu vực này đang trì trệ hoặc đi sai hướng.
Tình hình còn trở nên đáng ngại hơn bởi sự bất định đang tiếp diễn trong nền kinh tế, bao gồm việc không chắc chắn liệu hiệp định thương mại giai đoạn 1 giữa Hoa Kỳ và Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có được thực thi thành công hay không, việc Ấn Độ rút khỏi Thỏa thuận Đối tác kinh tế và Hợp tác khu vực vốn thường xuyên bị trì hoãn, và mức tăng trưởng tiếp tục chậm lại.
Trong tháng 12, ADB đã hạ dự báo tăng trưởng tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của khu vực xuống còn 5,2% cho cả năm 2019 và 2020, so với số liệu dự báo của ba tháng trước đó là 5,4% cho năm 2019 và 5,5% trong năm 2020. ADB cũng tăng dự báo lạm phát hồi tháng 9 năm 2019 ở mức 2,7% cho cả hai năm 2019 và 2020 lên 2,8% cho năm 2019 và 3,1% vào năm 2020.
Các nhà nghiên cứu kinh tế của ADB nhận thấy rằng rất nhiều quốc gia Đông Nam Á đang chứng kiến xuất khẩu giảm và đầu tư suy yếu.
Ở Đông Á, mức tăng trưởng hiện nay dường như thấp hơn so với dự báo trước đó do những yếu tố như căng thẳng thương mại và suy giảm hoạt động toàn cầu. Các hộ gia đình bị ảnh hưởng bởi giá thịt lợn tăng gấp đôi so với một năm trước đó.
Ở Ấn Độ, tiêu dùng đang chịu tác động từ tăng trưởng việc làm kém và tình trạng khó khăn ở nông thôn do mất mùa. Giá cả leo thang và tăng trưởng kinh tế trì trệ trên khắp khu vực không tạo ra môi trường thuận lợi cho một cú hích mới mạnh mẽ đối với các MTPTBV.
Với tình hình này, có thể làm gì trong năm 2020 để đưa đoàn tàu MTPTBV quay trở lại đường ray ở châu Á và Thái Bình Dương? Điều này tùy thuộc vào việc các chính phủ thể hiện cam kết và vai trò lãnh đạo bền bỉ, và ban hành những chính sách kinh tế vĩ mô tạo thuận lợi.
Họ cũng cần ưu tiên chi tiêu công cho các MTPTBV, cải thiện sự phối hợp bên trong giữa các bộ ngành, và tạo điều kiện cho những bên hữu quan quan tâm góp phần vào công cuộc này, bao gồm cộng đồng doanh nghiệp, người tiêu dùng, các tổ chức phi chính phủ và các nhà tài trợ quốc tế.
Cải thiện môi trường kinh doanh, bao gồm thông qua những khung quy định pháp lý chặt chẽ, ổn định và hợp lý, có thể kích thích những khoản đầu tư thiết yếu vào cơ sở hạ tầng, vốn là yếu tố hết sức quan trọng để đáp ứng vô số chỉ tiêu trong các MTPTBV. Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, Ấn Độ, Pakistan và Tajikistan nằm trong số những quốc gia được nhận thấy đã cải thiện môi trường kinh doanh thuận lợi hơn từ tháng 5 năm 2018 tới tháng 5 năm 2019, theo báo cáo của Ngân hàng Thế giới. Những cải cách gần đây của các quốc gia này có thể truyền cảm hứng cho những nước khác thực hiện các thay đổi của riêng mình.
Hai nhà nghiên cứu Homi Kharas và John McArthur của Viện Brookings đã tiến hành xem xét các nhu cầu, mức chi tiêu và tài trợ để đạt được các MTPTBV trên toàn cầu.
Họ lập luận rằng các chính phủ cần đưa chi tiêu cho MTPTBV vào hoạt động kế toán và báo cáo tài chính của chính phủ, rà soát khối lượng và phân bổ tài chính công quốc tế thông qua “các lăng kính nhu cầu MTPTBV”, và tạo ra khung tài chính quốc gia tổng hợp nhất quán với MTPTBV.
Hai nhà nghiên cứu thuộc Viện Brookings cũng khuyến nghị thêm rằng các quốc gia và đối tác quốc tế cần làm việc để bảo đảm hệ thống tài chính quốc tế nhất quán với các MTPTBV, và khuyến khích thực hiện các khuôn khổ quốc gia gắn với MTPTBV.
Mặc dù châu Á và Thái Bình Dương chưa có được tiến độ cần thiết để đạt được các MTPTBV, vẫn còn một thập niên để bù lại thời gian đã mất. Tuy nhiên, cần sớm có những thay đổi trong cách tiếp cận để đưa đoàn tàu MTPTBV quay trở lại đường ray hướng tới đích vào năm 2030. Hàng trăm triệu người đang phụ thuộc vào hành động kịp thời để đạt được sự no ấm, sinh kế và an sinh cho mình.