Du Shuanghua: Vua thép Trung Quốc bị hồ sơ Pandora vén màn bí mật động trời

17:00 | 06/10/2021 Doanh Nhân Việt Nam trên Doanh Nhân Việt Nam trên
Chia sẻ
Trên thương trường, Du Shuanghua được biết đến là Chủ tịch của công ty thép đang có sản lượng lớn thứ 12 trên thế giới. Hơn nữa, vị vua thép này còn nổi tiếng vì sở hữu hàng loạt các bất động sản đình đám toàn cầu như khách sạn Paris Marriott, Sydney Hilton và Singapore Orchard. Ít ai được, vào nhưng năm sau cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu 2008, ông đã có những thương vụ cần phải chôn vùi mà sau này khi chỉ bị hồ sơ Pandoranêu đến cũng chỉ là hình phạt quá nhẹ nhàng.

Rio Tinto đã nộp các hợp đồng quặng sắt có lợi nhuận khổng lồ cho các nhân chứng quan trọng trong phiên tòa xét xử hối lộ bốn giám đốc điều hành vào tháng 3 năm 2010, vài tuần trước khi anh ta phải làm chứng trước các khoản thanh toán tham nhũng cho các giám đốc truyền thông của gã khổng lồ khai thác mỏ.

Tóm lược, Rio Tinto sở hữu các quặng sắt ở Pilbara (một khu vực ở Tây Úc). Trước năm 2010, Hoạt động tiếp thị của công ty Rio sở hữu giúp ông bán các quặng đào được cho các doanh nghiệp nhà nước Trung Quốc ở giá thị trường rẻ mạt. Sau đó, lượng quặng này được chuyển đến Trung Quốc và bán lẻ với tỷ suất lợi nhuận rất cao. Lợi dụng điều này, Du đã hối lộ các giám đốc của Rio để có thể mua quặng giá rẻ hơn cho tập đoàn thép Rizhao của ông. Từ đó, Du vận chuyển trực tiếp quặng mua được về Trung Quốc.

Các hợp đồng đã giúp Du Shuanghua, người đứng đầu Tập đoàn thép Rizhao, với báo cáo lợi nhuận 160 triệu đô la Mỹ trong sáu tháng đầu năm 2010 kiếm từ một trung tâm tiếp thị Singapore mà ông vừa thành lập - và thu nhập đó sẽ cao hơn.

Rio từ chối cho biết liệu tại thời điểm kí hợp đồng vào đầu năm 2010, Rio có biết rằng Du đứng sau trung tâm tiếp thị mới thành lập hay anh ta sẽ là nhân chứng chính trong phiên tòa xét xử hối lộ ở Thượng Hải làm chứng về các hoạt động mua bán mờ ám của mình.

Khi phiên tòa bắt đầu vào ngày 22 tháng 3 năm 2010, Du đưa ra bằng chứng ghi lại rằng anh ta đã trả 9,4 triệu đô la Mỹ “phí lót tay” cho giám đốc tiếp thị Wang Yong của Rio để đảm bảo các hợp đồng quặng sắt. Nhưng các luật sư bào chữa không có cơ hội để hỏi Du về mối quan hệ kinh doanh của anh ta với Rio Tinto, hoặc liệu những người khác của Rio có biết về các khoản phí lót tay này hay không.

Tập đoàn Rizhao Steel của Du có nghi vấn gian lận thương mại trực tiếp với Rio Tinto

Du bắt đầu quá trình thành lập doanh nghiệp Singapore chỉ 4 ngày sau khi Trung Quốc bắt giữ các giám đốc điều hành của Rio vào ngày 5 tháng 7 năm 2009, nhưng quyền sở hữu của anh ta được che đậy kĩ càng bởi một mạng lưới các công ty và quỹ tín thác ở Quần đảo Virgin thuộc Anh và Quần đảo Cayman.

Kể từ đó, ông đã kiếm được gần 3 tỷ đô la Mỹ từ hoạt động ở Singapore, với khoản thuế 5%. Lợi nhuận thu được đã thúc đẩy Du mua các tòa nhà văn phòng và khách sạn ở Hồng Kông, Singapore và Paris, đặc biệt là Sydney Hilton vào năm 2015.

Thành công của anh ta càng đáng chú ý hơn. Bởi trong khi lời khai của anh ta dẫn đến việc Wang bị kết án 14 năm tù, Du không phải đối mặt với hậu quả nào và không bao giờ bị buộc tội.

Một vụ rò rỉ tài liệu khổng lồ do Tổ chức các nhà báo điều tra quốc tế thu được và được chia sẻ với Tạp chí Tài chính Úc đã tiết lộ hành động điên cuồng đằng sau hậu trường của cái được gọi là Stern Hu saga.

Nó cung cấp một khía cạnh mới cho trường hợp vốn là một thách thức ban đầu của mối quan hệ của Úc với Trung Quốc và được nhiều người coi là một phép thử đối với hệ thống luật pháp của Trung Quốc.

Những điều kỳ diệu đã gây tổn hại cho Rio Tinto đến mức người thợ mỏ này đã trả cho cựu ngoại trưởng Mỹ Henry Kissinger 5 triệu USD vào đầu năm 2010 để xây dựng lại mối quan hệ với Bắc Kinh.

Sau phiên tòa, Rio đã ủy quyền đánh giá độc lập về hoạt động tiếp thị của mình, các biện pháp giám sát bổ sung đối với sự tham gia của khách hàng và một “quy trình nghiêm ngặt” đối với bất kỳ khách hàng nào có tên trong bản án là đưa hối lộ.

Mặc dù vậy, Rio vẫn tiếp tục giao dịch với một người đàn ông này, bằng tài khoản của chính mình, đã trả hàng triệu USD tiền lại quả và người này đang kiếm được tỷ suất lợi nhuận khổng lồ từ việc mua và bán lại quặng sắt của công ty.

Điều tra ban đầu

Câu chuyện bắt đầu vào những ngày rầm rộ của tháng 6 năm 2009, khi giá quặng sắt đang tăng và nhóm tiếp thị của Rio Tinto ở Trung Quốc, do Hu dẫn đầu, đã nhận thức rõ ràng về sự giám sát của chính phủ. Hu đã kết thúc cuộc điện đàm vào ngày 29 tháng 6 với phóng viên John Garnaut của tờ The Sydney Morning Herald về Trung Quốc: “Tôi xin lỗi, John, tôi không thể nói nhiều bây giờ; chúng tôi nghĩ rằng điện thoại của chúng tôi đang bị nghe trộm”.

Một thương nhân nhớ lại: “Rio và BHP biết văn phòng của họ bị nghe trộm, và việc truy quét thiết bị nghe là bất hợp pháp ở Trung Quốc. Họ nhất quyết tổ chức các cuộc họp bên ngoài ”.

Thậm chí sau đó, họ sẽ cẩn thận để không bị quay phim và các cuộc trò chuyện của họ bị người đọc chép miệng.

Sáng sớm ngày 5 tháng 7, Hu, Wang và hai giám đốc điều hành khác của Rio đã bị Cục Bí mật Nhà nước Thượng Hải bắt giữ. Đại sứ Úc được thông báo là bốn người này đã bị bắt với “bằng chứng đầy đủ để chứng minh rằng họ đã đánh cắp bí mật quốc gia và điều này gây tổn thất lớn cho an ninh kinh tế của Trung Quốc”.

Trước đó một tháng, dưới áp lực của chính phủ Australia, Rio đã hủy bỏ thỏa thuận cho tập đoàn Chinalco thuộc sở hữu nhà nước đầu tư 19,5 tỷ USD để nâng cổ phần của họ tại Rio lên 18,5%. Thay vào đó, họ sẽ hợp nhất các hoạt động khai thác quặng sắt của mình với BHP.

Các phương tiện truyền thông phương Tây đưa tin về vụ bắt giữ là một tranh chấp giữa Australia và Trung Quốc. Nhưng những tuyên bố rằng Rio đã có được bí mật quốc gia đã trở thành những tuyên bố về việc có được bí mật thương mại, mà Rio Tinto đã kiên quyết phủ nhận.

Bốn người đàn ông chính thức bị buộc tội vào ngày 12 tháng 8 với tội ăn cắp bí mật công ty và hối lộ thương mại. Nơi trước đây các giám đốc điều hành của Rio bị cáo buộc đưa hối lộ để biết thông tin, thì giờ đây họ được cho là đã nhận hối lộ.

Tòa án Nhân dân Trung cấp số 1 Thượng Hải sẽ lưu ý rằng bốn người đàn ông “đã tự trình bày về hành vi hối lộ tội phạm của họ ... mà cơ quan tư pháp vẫn chưa được biết khi bị các bộ phận liên quan điều tra”.

Trong những ngày sau khi bị bắt, bốn người đàn ông Rio đã nói với các nhà điều tra Trung Quốc rằng nhiều cuộc họp bí ẩn mà họ đã tổ chức tại các bãi đỗ xe và khách sạn không phải để truy tìm bí mật quốc gia mà là để nhận những gì được gọi là phí phúc lợi, phí trả ơn, phí tư vấn hoặc phí chứng thư.

Các công tố viên Trung Quốc đã xây dựng một bức tranh rõ ràng về những yêu cầu không ngừng của các giám đốc điều hành Rio đối với tiền ở bên cạnh, với chín khoản hối lộ được trả vào tháng 6, tháng trước khi bị bắt, trong các nhà hàng, khách sạn, bãi đậu xe và bãi đậu xe ngầm, trong các túi, hộp mua sắm và thẻ ngân hàng.

Bốn trong số những khoản lại quả đó vào tháng 6 năm 2009 là cho Wang, từ các khách hàng khác nhau của Rio. Người cuối cùng trong số đó đến từ người đứng đầu Tập đoàn thép Rizhao, Du Shuanghua.

Stern Hu, một trong bốn bị can trong vụ nhận hối lộ từ Du đã được phóng thích vào 2018

Vào ngày 29 tháng 6, Wang đã gọi cho Du để nói rằng anh ta đang mua tài sản ở Hồng Kông - Du có thể giúp anh ta không? Du đã cử hai người lái xe của mình trong chuyến đi dài 600 km đến Thượng Hải, gặp Wang vào ngày 30/6 tại bãi đỗ xe của một trung tâm mua sắm để đưa cho anh ta hai hộp giấy chứa 3 triệu nhân dân tệ (khoảng 438.000 USD).

Tổng cộng, các công tố viên đã liệt kê 23 khách hàng của Rio mà bốn giám đốc điều hành tiếp thị đã đánh các loại phí khác nhau, có từ năm 2003 - thường là một giám đốc điều hành cấp trung tại một nhà máy thép nhỏ hơn của Trung Quốc được trả từ 20.000 đô la Mỹ đến 80.000 đô la Mỹ tại một thời điểm.

Đứa trẻ đến từ Hà Bắc

Du là ngoại lệ. Forbes vừa liệt kê anh ta là một trong những người đàn ông giàu có nhất Trung Quốc, anh ta làm ăn với em họ của chủ tịch lúc bấy giờ là Hồ Cẩm Đào và số tiền hối lộ anh ta trả cao hơn theo cấp số nhân.

Trong một thập kỷ rưỡi, cậu bé béo lùn sinh ra ở một ngôi làng ở Hà Bắc, được gia đình gọi là "may mắn nhỏ", đã tự bỏ mình từ vị trí giám đốc bán hàng cho một công ty thép, đồng thời lái xe tải chở than để xây dựng. và vận hành nhà máy thép lớn thứ 15 của Trung Quốc.

Vấn đề là làm thế nào để lấy được quặng sắt. Các nhà máy thép thuộc sở hữu nhà nước của Trung Quốc sẽ mua quặng sắt từ Rio, BHP và Vale với giá chuẩn, sau đó bán lại những gì họ không cần cho các nhà máy nhỏ hơn với giá cao hơn - trừ khi có thỏa thuận từ hai bên.

Tờ báo Southern Weekend của Trung Quốc viết vào năm 2010 rằng sự chênh lệch này đồng nghĩa là "có một hành lang rộng rãi cho tham nhũng".

Du trở thành bạn cờ bạc của Wang Yong, giám đốc tiếp thị 38 tuổi tại Thượng Hải của liên doanh Rio’s Robe River ở vùng Pilbara của Tây Úc. Trong năm 2006 và 2007, Du và Wang đã đồng thời 14 lần đến Hồng Kông và Ma Cao.

Vào tháng 11 năm 2007, Du nói với các nhà điều tra Trung Quốc, Vương yêu cầu Du 9 triệu đô la Mỹ, cho thấy đây có thể được ngụy trang dưới dạng tiền thắng cược.

Tòa án Thượng Hải phát hiện rằng Du đã trả tiền cho một công ty do Wang thành lập, sử dụng hóa đơn khống: 7 triệu USD vào ngày 31 tháng 12 năm 2007 và thêm 2 triệu USD vào ngày 26 tháng 3 năm 2008. (Tại phiên tòa xét xử, Wang nói đây là chỉ một khoản vay).

Đế chế ngoài khơi

Điều này đặt Du vào tâm điểm của cuộc điều tra hối lộ năm 2009 ở Rio. Nhưng anh ấy đã đang tái tạo lại chính mình.

Các tài liệu từ nhà cung cấp dịch vụ Asiaciti của Singapore, được truy cập thông qua Pandora Papers, cho thấy 4 ngày sau vụ bắt giữ ngày 5 tháng 7, Du đã thành lập công ty cổ phần chủ chốt Oriental Hope Investment Holdings Ltd tại Quần đảo Virgin thuộc Anh.

Ngày hôm sau, ông thành lập Dragon Noble Trust ở Singapore, quỹ này sẽ kiểm soát Quỹ đầu tư Uma ở Quần đảo Cayman, và bên dưới Oriental Hope vừa thành lập trước đó.

Quần đảo đẹp đẽ Cayman chính là nơi Du thực hiện một loạt các hoạt động phi pháp thông qua các công ty mới thành lập

Cứ thế diễn ra từng ngày khi Du xây dựng một đế chế công phu ngoài khơi mà anh ta kiểm soát với tư cách là chủ sở hữu có lợi nhưng không mang tên anh ta.

Động thái tiếp theo của ông là một đội tàu chở quặng sắt mới, Ever Stella Shipping.

Đến tháng 12, anh thành lập công ty Bright Ruby Resources Pte Ltd tại Singapore. Ông nói với Asiaciti, nhà cung cấp dịch vụ sẽ cung cấp cho các giám đốc của công ty, rằng họ sẽ giao dịch quặng sắt 1 tỷ USD một năm và than đốt là 360 triệu USD một năm.

Và không ai trong số đó có thể theo dõi được Du Shuanghua. Ngay cả chính phủ Singapore, dù đã ký thỏa thuận cắt giảm thuế suất của Bright Ruby xuống 5%, cũng không biết ai là chủ sở hữu của công ty thương mại.

Bright Ruby thành lập văn phòng tại Raffles Plaza, ở trung tâm thành phố Singapore, mở cửa vào ngày 1 tháng 1 năm 2010, chỉ cách trung tâm tiếp thị của Rio Tinto và BHP trên Đại lộ Marina 900 m.

Sơ đồ tổ chức của hàng loạt các công ty có liên quan tới vụ án mà Du đều đứng đầu

Ngay sau vụ bắt giữ vào tháng 7 năm 2009, giám đốc điều hành Tom Albanese của Rio và ông chủ quặng sắt Sam Walsh đã ra lệnh cho kiểm toán độc lập bên ngoài đối với toàn bộ hoạt động ở Trung Quốc của họ, trong đó xác định hai trường hợp nhỏ về các khoản thanh toán không giải thích được lên tới 20.000 đô la Mỹ trong một vụ và 30.000 Nhân dân tệ (US $4400) trong phòng của một nhân viên khác, nhưng mặt khác đã đưa cho quản lý Rio một hóa đơn y tế sạch sẽ.

Hồ sơ Wikileaks cho thấy Rio đã báo cáo các khoản thanh toán không giải thích được cho Cục Công an Trung Quốc. Và công ty đã tái hợp tác với Chinalco để thảo luận về các dự án chung.

Hàng thủ vững chắc của Rio trong số bốn người dường như đã yếu đi. Vào tháng 10 năm 2009, Walsh nói với ABC: "Rio thực sự đang lùi bước khỏi việc này, để quá trình tố tụng diễn ra ở đây."

Vào cuối năm 2009 và đầu năm 2010, Rio dần dần tách mình ra khỏi bốn giám đốc điều hành. Khi các phóng viên hỏi lý do của sự thay đổi, những người trong cuộc nói riêng rằng các nhà chức trách Trung Quốc đã thông báo ngắn gọn cho công ty về phạm vi của các bằng chứng chống lại 4 người này. Bất kỳ cuộc họp giao ban nào như vậy có khả năng bao gồm Du, người mà các khoản thanh toán cho Wong chiếm 70% số tiền hối lộ được nêu trong các cáo buộc.

Văn phòng công tố Thượng Hải chính thức truy tố bốn giám đốc điều hành Rio vào ngày 10 tháng 2 năm 2010, đề cập đến số tiền hối lộ "khổng lồ".

Vào ngày 19 tháng 3, ba ngày trước khi phiên tòa bắt đầu, Rio thông báo tập đoàn Chinalco của Trung Quốc sẽ trả 1,35 tỷ đô la cho 47% lãi suất vì triển vọng quặng sắt Simandou của Rio ở Guinea.

Ngày khai mạc phiên tòa xét xử hối lộ, Thứ Hai, 22 Tháng Ba, đã gây xôn xao khắp thế giới. Các bản tin Trung Quốc tỏ ra vô cùng hổ thẹn đối với Du, khi anh ta đưa ra bằng chứng ghi lại việc trả 9,4 triệu đô la Mỹ cho Wang.

“Nếu không có sự giúp đỡ của Wang Yong, công ty của tôi sẽ không bao giờ đạt được quy mô như ngày hôm nay,” Du nói. Bên cạnh hợp đồng dài hạn cho Rizhao Steel, theo tòa án, Wang còn cung cấp các hợp đồng thị trường giao ngay, lịch trình vận chuyển và điều chỉnh phí đối với chi phí vận chuyển hàng hóa.

Và rồi Du hạ cánh an toàn. Trong khi các quan chức nhà máy thép khác đã đưa hối lộ cho người ở Rio bị kết tội và bị kết án, thì không bản án nào chống lại người đứng đầu Rizhao Steel vì có chống lưng quá tốt. Tòa án cho rằng Du là nạn nhân của âm mưu của người khác, bị áp đặt và buộc phải trả tiền.

Báo chí Trung Quốc tuyên bố các khoản thanh toán phụ từ các nhà máy thép nhỏ hơn và các nhà máy tư nhân lớn hơn để có được các hợp đồng quặng sắt là phổ biến. Tờ báo Southern Weekend có trụ sở tại Quảng Đông đưa tin rằng phí phụ đã tăng từ 30cent/tấn lên $1/ ấn trong những năm gần đây khi thông lệ này bùng nổ.

"$1 một tấn là giá đã thỏa thuận và mọi người đều biết điều đó", một thương nhân nói với tờ báo.

Mất kiểm soát

Rio Tinto đang kiểm soát thiệt hại, vì Henry Kissinger khuyên Rio nên tránh xa mọi hành động xuất hiện không đúng mực. “Họ không thể loại bỏ bốn giám đốc điều hành đó đủ nhanh,” một thương nhân cho biết.

Đây là những ngày tìm kiếm linh hồn cho Rio và BHP. Cả hai công ty khai thác đều hướng việc bán quặng sắt của họ từ các văn phòng ở Singapore. Những tiết lộ về hối lộ có ý nghĩa gì đối với cách vận hành của các trung tâm thị trường và đảm bảo quản trị tốt? Họ nên thực hiện những bước nào để xác định liệu hệ thống lại quả đã đi xa hơn, như đã được báo cáo?

Và tại sao, giữa tất cả những điều này, Rio lại bắt đầu một mối quan hệ kinh doanh mới với Du? Trong sáu tháng đến tháng 6 năm 2010, công ty Bright Ruby của Du đã trả 1,1 tỷ đô la Mỹ cho các chuyến hàng quặng sắt. Đó là hơn 40 chuyến hàng, gần hai chuyến một tuần, ước tính tổng cộng 8 triệu tấn. Ngay cả khi bằng chứng được ghi lại bằng băng ghi âm của Du được đưa ra tại phiên tòa xét xử vào tháng 3, anh ta còn đang có chuyến hàng quặng sắt trên đường đến Trung Quốc.

Nó đã mang lại lợi nhuận đáng kinh ngạc vì đã tính phí cho Bright Ruby. Bright Ruby đã mua lại quặng sắt tại Port Hedland hoặc những nơi khác và chỉ giữ quyền sở hữu trong 12 đến 30 ngày trước khi nó được bán ở Trung Quốc, Bright Ruby sau đó đã nói với Cơ quan Thuế nội địa Singapore.

Điều này có thể so sánh với các mô hình tiếp thị của BHP và Rio. Nhưng trong khi BHP tính phí tăng 2,9% cho chi nhánh tại Singapore vào năm 2010 (và vẫn gặp rắc rối với Văn phòng thuế Úc về chuyển giá), mức tăng của Bright Ruby năm đó là 16,5%.

Điều đó đã mang lại cho Bright Ruby lợi nhuận trước thuế là 178,6 triệu đô la chỉ trong sáu tháng. Rizhao Steel chiếm phần lớn doanh thu của nó, nhưng không phải tất cả.

Các tài liệu từ Pandora Papers cho thấy rằng theo thời gian, Bright Ruby có nguồn gốc từ quặng sắt từ khắp nơi trên thế giới. Nhưng nhà cung cấp cốt lõi của nó là sông Robe của Rio Tinto, ở phía tây bắc của Tây Úc.

Nghi vấn

Sự thật cần được phơi bời ra anh sáng. Vào đầu năm 2010, Rio Tinto đồng ý có mối quan hệ kinh doanh mới với một người đàn ông trước đó đã trả 9,4 triệu đô la Mỹ hối lộ cho nhân viên của Rio, và người này đang đứng sau bức màn hoạt động tiếp thị của Rio ở Singapore.

Đó có phải là một sự cố giao tiếp ngoạn mục không? Các hợp đồng mới sẽ mang lại lợi nhuận khổng lồ cho một người đàn ông sắp làm chứng về hành vi tham nhũng của các sĩ quan Rio Tinto, với bằng chứng phản ánh về hoạt động kinh doanh tiếp thị quặng sắt của Rio và sự giám sát kém của đội ngũ tiếp thị.

Rio từ chối bình luận, vì lý do bảo mật của khách hàng.

Các câu hỏi vẫn còn: Rio biết được Du sẽ đưa ra bằng chứng tại phiên tòa khi nào? Rio đã thực hiện những bước nào để tránh xuất hiện xung đột lợi ích với nhân chứng trong một phiên tòa hình sự?

Và nếu Rio không biết rằng Du đứng sau Bright Ruby, thì làm thế nào mà quy trình “biết khách hàng của bạn” của họ lại thất bại nặng nề như vậy, giữa một vụ bê bối tham nhũng?

Việc giữ bí mật xung quanh Bright Ruby tỏ ra tốn kém đối với một công ty khai thác khác, Mount Gibson Iron, người đã được Rizhao Steel bồi thường 114,4 triệu đô la Mỹ vì đã bỏ qua các lô hàng đã ký hợp đồng vào năm 2008. Du từ chối trả khoản tiền.

Mount Gibson đã tìm kiếm thông tin về các lô hàng quặng sắt của Rizhao từ Rio Tinto để có thể thu giữ chúng, nhưng các luật sư của Robe River cho biết "không thể cung cấp thông tin được yêu cầu - bởi vì Rizhao đã phủ nhận độ sát thực của thông tin do Robe River cung cấp", Justice Kenneth Martin cho biết tại Tòa án Tối cao WA.

“Rizhao và Rio biết nếu chúng ta có thể lấy được một trong những con tàu của họ, trong khi nó có thể chỉ trị giá 15 triệu đô la hoặc 20 triệu đô la, có thể gây ra một số tổn hại nặng nề và họ nhận thức sâu sắc rằng đó là một trong những phương án mà chúng tôi đang nghiên cứu,” Mount Gibson Giám đốc tài chính Alan Rule cho biết vào thời điểm đó.

Nỗ lực đã thất bại khi Rule phát hiện ra Rizhao không còn nhận hàng của Rio’s Robe River nữa. Người mua là một nhà giao dịch dường như không liên quan có tên là Bright Ruby.

Dù có cố gắng đến đâu, hoạt động một cách kín kẽ và cẩn trọng của Hu đều thoát được hành lang pháp lí

Sự phán xét

Trong một phán quyết năm 2011 tại Tòa án Tối cao Tây Úc, thẩm phán James Edelman nhận thấy “có bằng chứng cho thấy Rizhao [Steel] đã sắp xếp lại hợp đồng với các nhà cung cấp của Úc, với lý do là tranh chấp giữa các bên như Mt Gibson đang diễn ra”.

“Cũng có bằng chứng cho thấy Rizhao đã ngừng thực hiện hợp đồng mua bán quặng sắt trị giá hàng triệu đô la và từ chối nhận hàng theo hợp đồng đó vì họ cảm thấy hoạt động phi pháp này đã bị sờ gáy” Edelman phán quyết.

Tại sao Rio lại đồng ý tham gia vào việc này? Đó là một bí ẩn trải qua những năm bùng nổ lợi nhuận mà Du đã đạt được với Bright Ruby.

Ngoài khoản lợi nhuận khổng lồ mà anh ấy đang kiếm được tại Rizhao Steel, trong 10 năm đến năm 2020, Bright Ruby đã báo cáo tổng doanh thu là 44,7 tỷ đô la Mỹ.

Phần lớn quặng sắt được chuyển cho Rizhao Steel và một công ty khác của Du, Minmetals Yingkou Medium Plate, nhưng Du cũng có khách hàng bên ngoài. Từ năm 2012, ông đã mua than luyện cốc Queensland từ BHP. Sau đó, khi sự bùng nổ thép trở nên dư thừa, Bright Ruby bắt đầu bán thép cho các nhà kinh doanh hàng hóa, một số người trong số họ đã bị buộc tội bán phá giá các sản phẩm thép.

Sau khi kiểm toán viên của Rizhao Steel đưa ra câu hỏi về các liên kết với Bright Ruby vào năm 2012, Du đã phơi bày liên kết với một công ty mới, Evergreen Ivy Trading Ltd, công ty sẽ mua quặng sắt từ Bright Ruby để bán cho Rizhao. Du cũng kiểm soát Evergreen Ivy.

Từ năm 2010 đến năm 2020, hoạt động tiếp thị của Du’s Singapore đã báo cáo lợi nhuận trước thuế gần 2,9 tỷ đô la Mỹ. Và thay vì thuế suất 25% của công ty ở Trung Quốc, Du chỉ trả thuế 5% đối với lợi nhuận của Bright Ruby ở Singapore.

Với lợi nhuận khổng lồ kiếm được từ Bright Ruby, Du đã chi mạnh tay 2 tỷ đô la Mỹ. Điều này bao gồm việc mua hai tòa tháp văn phòng ở Sydney vào đầu năm 2013 với giá 263,5 triệu đô la, bất động sản 1 tỷ đô la ở Singapore, khách sạn Paris Marriott giá 468 triệu đô la và khách sạn Sydney Hilton giá 442 triệu đô la.

Khách sạn Paris Marriot là một trong những bất động sản đình đám được Du mua từ số tiền kiếm được từ các hợp đồng béo bở với Rio Tinto

Chìa khóa của các thương vụ này là lợi nhuận mà Du tiếp tục thu được từ hoạt động ở Singapore - với chi phí của Rio và BHP.

Rio kiên quyết quán triệt cho đội ngũ tiếp thị của mình là kiếm được số tiền tối đa có thể cho mỗi tấn quặng sắt mà công ty bán ra. Vậy mà, thành công vượt trội của Bright Ruby cho thấy Rio đang có những con sâu lam rầu nồi canh.

Stern Hu bị kết án 10 năm tù. Anh ấy đã được thả vào năm 2018 sau chín năm do cải tạo tốt. Bản án 14 năm của Wang sẽ hết hạn sau hai năm nữa.

Du trong khi đó là không thể ngăn cản. Anh ta đã vượt qua tất cả mọi người từ Rio đến Núi Gibson cho đến chính quyền Sơn Đông, nơi cố gắng giành quyền kiểm soát Rizhao Steel, và thậm chí cả vợ cũ của anh ta, Song Yahong.

Song ly thân với tỷ phú thép vào năm 1996 và ông ta không gặp lại cô cho đến họ quay lại vào mùa hè năm 2009, thời điểm cao trào của vụ kiện tụng, khi Du yêu cầu hỗ trợ làm chứng trước tòa.

Điều mà Song không biết là Du đã ly hôn với cô ấy một cách vắng mặt vào năm 1999, khi ông ấy không biết cô ấy đang ở đâu. Nhưng ông ấy không đề cập đến điều này vì chuyện tiền nong. Phương châm sống của Du là chỉ cần nắm những điều “Cần biết”.

Duy Đạt (dịch từ Bloomberg, ABC news, Financial review)

ĐỌC NHIỀU