Chốn hậu cung ở Tử Cấm Thành được ví như một chiếc "lồng son", nơi mà "bước chân đi cấm kì quay trở lại", nơi chốn dấu thanh xuân của biết bao nhiêu mỹ nữ thời xưa.
Hầu hết các Hoàng Đế đều có không ít phi tần và con cái, cho nên có thể nói rằng đa số vị vua thời phong kiến không lo lắng đến việc không có người kế vị, chỉ đau đầu trong vấn đề chọ người kế vị.
Ở Tử cấm Thành có mộ nơi được xem là lãnh cũng, cũng là nơi một khi các phi tần bước vào khó mà có thể được sủng ái thêm bất cứ lần nào nữa và được xem là "địa ngục trần gian" ngoài đời thực.
Giếng Trân phi là giếng nước nổi tiếng ở Tử Cấm Thành. Sở dĩ nó có tên gọi như vậy là do Từ Hi Thái hậu đã từng đẩy ngã Trân phi - phi tần mà hoàng đế Quang Tự sủng ái nhất - xuống dưới.